Vì em tin, trái tim có những lý do của riêng mình, có sự nhạy cảm của riêng mình, để khiến em dù đang đau nhất, vẫn thấy lòng mình đầy ắp một niềm tin rất thực…Em biết rằng, chẳng thể mất anh…Vì em tin, trái tim có những lý do của riêng mình, có sự nhạy cảm của riêng mình, để khiến em dù đang đau nhất, vẫn thấy lòng mình đầy ắp một niềm tin rất thực…Em biết rằng, chẳng thể mất anh…Dù lời chia tay anh đã nói ra, thản nhiên, lạnh lùng. Từng câu, từng chữ cứa vào trái tim em, rỉ máu. Em thậm chí còn không hiểu được, em đang đau đớn đến như thế nào. Em cũng không hề khóc, bởi dường như nước mắt cũng chẳng nghe lời em nữa, không muốn cuốn dùm em tất cả nỗi buồn…Em biết rằng, chẳng thể mất anh…Dù anh tắt máy mỗi lần em gọi, dù anh đóng sập lại cánh cửa khi nhìn thấy em. Ánh mắt anh nhìn em dường như vô hồn, vô cảm. Anh dửng dưng trước những lời em nói, không trả lời những câu hỏi của em. Anh biến chúng mình thành những người xa lạ, những người bị gió thổi bay đi tất cả yêu thương.
Dù bây giờ anh không còn ở bên em nữa Em biết rằng, chẳng thể mất anh Dù anh đang tay trong tay với một người con gái khác. Dù anh đang cười vui vẻ, anh nắm lấy bàn tay, anh vòng tay ôm cô ấy vào lòng. Thậm chí trước mặt em, anh còn đặt một nụ hôn thật ngọt ngào lên trán cô ấy. Em tự xiết chặt lấy bàn tay mình để sự ghen tị có thể lắng xuống, để có thể bình thản mà bước qua anh. Em cũng tin rằng, mình chẳng thể mất nhau Không phải là anh đang “say nắng” như là anh nói. Càng không phải: “Anh yêu người con gái ấy hơn em”. Không phải trái tim anh chẳng còn gì để dành cho em nữa. Càng không phải: “Chia tay là điều anh muốn nhất lúc này”. Không phải: “Xa anh em sẽ hạnh phúc”, “Xa nhau sẽ tốt hơn cho cả hai chúng ta”…Dù anh nói thế nào, dù anh có trăm nghìn những lý do khác nhau, em vẫn biết, tất cả đều là “không phải”.
Em vẫn tin rằng, mình chẳng thế mất nhau Thực ra thì…Em chẳng có lý do gì để khẳng định một cách chắn chắn tất cả những điều ấy. Em cũng chẳng có được những lý lẽ để chứng minh cho những gì em tin. Thế nhưng, trái tim em chưa phút nào tắt đi một niềm tin mãnh liệt, rằng anh có những lý do của riêng mình khi làm như thế, rằng em không thể mất anh, rằng nhất định anh sẽ lại trở về, lại yêu em như những ngày xưa ấy…Và em tin, trái tim có những lý do của riêng mình, có sự nhạy cảm của riêng mình, để khiến em dù đang đau nhất, vẫn thấy lòng mình đầy ắp một niềm tin rất thực…Em sẽ đợi anh. Nhất định thế. Bởi, em biết rằng, chẳng thể mất anh…