+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 1/27 1 2 3 11 ... cuốicuối
kết quả từ 1 tới 10 trên 278

Hybrid View

  1. #1
    Tham gia ngày
    Mar 2009
    Đến từ
    Neveda
    Bài gởi
    165
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 4 Posts
    Blog Entries
    2

    Default Những dòng Tâm Tình của S & các bạn hữu....

    Mến gởi tặng Mr. T.!

    Thương ai khuya sớm miệt mài,
    Cố công đèn sách sớm ngày nên danh.
    Mong cho ước nguyện toại thành,
    Tương lai rạng rỡ - công khanh danh hầu.

  2. The Following User Says Thank You to Solitaire For This Useful Post:

    Lê Minh Trung (01-26-2014)

  3. #2
    Tham gia ngày
    Mar 2009
    Đến từ
    Neveda
    Bài gởi
    165
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 4 Posts
    Blog Entries
    2

    Default

    Trong đời nầy cái gì đáng sợ nhất??

    T. đã hỏi ta:
    - Trong đời nầy cái gì đáng sợ nhất???

    Xin được trả lời:
    - Ta sợ nhất tình người đổi trắng thay đen!
    - Ta sợ nhất những con người gian xảo.
    - Ta sợ nhất những người giả dối sống 2 mặt, ngoài thì ngọt ngào nhưng trong lòng lại khác. Hại người bằng lời nói không cần gươm đao...
    - Ta sợ nhất những người vì bản thân mình muốn vươn lên mà đi trên những khổ đau của người khác.
    - Ta sợ nhất là những người phản trắc, hảm hại bạn bè thân thuộc, quên đi tình cũ nghĩa xưa....

    Còn T. thì trả lời rằng:
    - Nghèo là đáng sợ nhất!
    - Nghèo luôn bị người ta Khi dễ.
    - Nghèo không thể vươn lên...

    Cái nầy cũng đúng thôi, việc nầy xảy ra nhan nhản trong xả hội từ xưa đến nay. Những người nghèo thường hay bị người ta nhìn bằng nữa con mắt, người nghèo không có tiền thì khó làm nên việc lớn..

    Nhưng T. ạ, có những người nghèo cũng có thể vươn lên bằng nghị lực chính bản thân mình, bằng ý chí quật cường, bất khuất, khuất phục mọi gian nan.. để đi đến thành công...
    Mong T. sẽ vượt qua mọi trở ngại để đi đến thành công!
    Mến!

  4. The Following User Says Thank You to Solitaire For This Useful Post:

    Lê Minh Trung (01-26-2014)

  5. #3
    Tham gia ngày
    Mar 2009
    Đến từ
    Neveda
    Bài gởi
    165
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 4 Posts
    Blog Entries
    2

    Default

    *. Lời của T: - Sống là phải nhẫn! Cố mà nhẫn!

    *. Xin được góp ý kiến:

    Trong cuộc sống có những việc xãy ra ngoài ý muốn, có những chuyện làm cho ta đau lòng, buồn khổ, nhưng vì cuộc sống, ta phải nhẫn nhịn.. bỏ qua mặc dầu trong tâm không muốn thua cuộc… Nhưng người ta nói:

    - Một câu nhịn – chín câu lành.

    Đôi khi mình chịu nhịn một chút mà mọi việc được êm xuôi, nếu ta không kềm chế việc nhỏ có thể xé ra to, hư bột hư đường hết.. và sau đó là một sự hối tiếc khôn nguôi..
    Làm con người luôn cần phải suy nghĩ chính chắn, những gì mình cần hành động, những gì mình cần phải lùi bước..

    Chử nhẫn chỉ là một sự lùi bước tạm thời để sau đó có thể vươn lên tầm cao hơn, vào đời ai cũng phải học chử nhẫn, thực hiện được nó sẽ là chìa khoá của sự thành công trong cuộc sống..

    T. đã nói lên được điều nầy mong rằng sẽ thực hiện được và hy vọng sẽ thành công trong cuộc sống.. Chúc may mắn và mọi sự lành!
    thay đổi nội dung bởi: Solitaire, 04-12-2009 lúc 03:03 PM

  6. #4
    Tham gia ngày
    Mar 2009
    Đến từ
    Neveda
    Bài gởi
    165
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 4 Posts
    Blog Entries
    2

    Default

    Đôi lời tâm tình với T.

    Lời của T. nói: - Trang Nam Tử khi dứt tình thì lạnh như Băng!

    Xin có đôi lời:

    - Đa số con trai tánh tình cứng cỏi hơn con gái, dầu có xảy ra chuyện gì thì người con trai luôn luôn bình tỉnh, trầm ngâm và tìm phương cách giải quyết hoặc bỏ qua tất cả… Và con trai dễ dàng đi tìm nguồn vui mới.
    - Nhưng cũng có một số con trai tánh tình cũng mềm yếu lắm, khó dứt khoát được chuyện tình cảm nên đôi khi xảy ra nhiều chuyện không hay cho chính mình và cho đối tượng của họ như đánh đập, trả thù, đâm chém, tự tử…

    *. Điều mà T, nói là dành cho Trang Nam Tử thật sự là Nam Tử, mà theo người xưa người ta gọi là Quân Tử đó. Người Quân Tử thì không chấp nhất những chuyện đã xảy ra cho mình dầu cho xấu đến cở nào cũng cố gắng chịu đựng và vượt qua..

    *. Nhưng sau khi dứt tình rồi có lạnh như băng đá không?? Sự đau khổ cần phải có thời gian để lãng quên, khó ai quên được quá khứ và những kỷ niệm đã ghi khắc sâu trong lòng. Và chính vì khó quên đó mà khiến lòng giá băng, và có thể biến người thành trầm cảm hay lãnh cảm.. điều nầy cũng không tốt lắm đâu.

    ~. Mong rằng T. sẽ là một Trang Nam Tử hiên ngang đỉnh đạc thẳng đường đi tới, hướng về tương lai tươi sáng không bị lụy vì tình và cũng không bị khổ vì đời.~

  7. #5
    Tham gia ngày
    Apr 2009
    Tuổi
    35
    Bài gởi
    58
    Thanks
    10
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default

    Mr.T … Đôi tay đã buông rời thì không níu kéo...miễn cưỡng không có hạnh phúc. Dẫu có phút yếu lòng, nhưng người đàn ông phải bản lỉnh vượt qua. Mạnh mẽ như băng giá.

  8. #6
    Tham gia ngày
    Mar 2009
    Đến từ
    Neveda
    Bài gởi
    165
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 4 Posts
    Blog Entries
    2

    Default

    Ừa, T. nói đúng, đã buông ra rồi thì cũng nên buông ra luôn đi, những cái gì không thuộc của mình thì có nếu kéo lại cũng bằng thừa.. Hạnh phúc tự nó đến mới là điều vĩnh cữu, hạnh phúc không thể bắt buộc - nó chỉ là sự cưởng cầu, gượng ép làm cho không khí càng khó chịu hơn lên..

    Là Thanh niên thì phải dũng mãnh đi lên, không thể ủy mị yếu hèn và chào thua trước những tình cảm cá nhân riêng rẽ, hảy nhìn về tương lai mới là điều ta cần phải làm và tiến bước..

    T. Mến!

    Mấy hôm nay trời trở gió lạnh, từng cơn giông thổi như muốn bay tốc nhà lên trời, người nào nhẹ ký chắc sẽ bị gió cuốn bay đi luôn…
    Khí hậu quả địa cầu ngày càng thất thường, mưa, gió, giông bảo, lụt, động đất, núi lữa, chiến tranh, độc tố dần dần sẽ hũy diệt con người…
    Nhưng đâu có ai lo nghĩ chuyện xa xôi? chỉ biết hiện tại trước mắt, chỉ biết sống cho hôm nay mà chưa bao giờ nghĩ đến ngày mai, tương lai sẽ ra sao?
    Trong tâm con người luôn nghĩ: - Hãy vui sống hết mình cho hôm nay, ngày mai sẽ tính sau..!
    Rồi khi chuyện xảy đến làm con người hụt hẩng chơi vơi.. không có sự chuẩn bị lúc đó sẽ rất là khó khăn, những cú xốc sẽ làm cho con người bàng hoàng và đau khổ!

    Khí hậu Sài Gòn trời cũng đang mưa ngập lụt, mưa nắng bất thường, T. ra ngoài hảy nhớ đem theo áo mưa, T. đã bị cảm mưa rồi nên cố gắng uống thuốc tịnh dưỡng, con người khi bịnh hoạn rồi sẽ làm cho thân thể yếu đuối bạc nhược, lơ là mọi chuyện, tinh thần không có hăng hái làm việc…
    Mong T. luôn giữ gìn sức khoẻ để học tập cho tốt được điểm cao trong các kỳ thi tới!

  9. #7
    Tham gia ngày
    Apr 2009
    Tuổi
    35
    Bài gởi
    58
    Thanks
    10
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default

    Solitaire :

    "Xin trao cho người vạn lời thương nhớ, Xin gởi đến người một biển yêu đương. Gởi gió mây ngàn vạn nổi tình thương. Mong lời nầy đến bên người yêu dấu! "

    ************************************************** ************************************
    Người xa rồi. Cả biển yêu đương cũng không thể đến chân nàng dù cơn sóng kia có cuộn trào giông bảo. Gió mây dù vượt trùng điệp núi non rồi thì gió mây cũng tan, tất cả chỉ là hư vô vì nàng ko cảm nhận được sự ấm áp của cơn gió đó như ngày xưa, làn mây chỉ mãi thơ thẩn vì có ngàn đám mây, ai biết đâu là mây thương mây nhớ...

  10. #8
    Tham gia ngày
    Mar 2009
    Đến từ
    Neveda
    Bài gởi
    165
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 4 Posts
    Blog Entries
    2

    Default

    Thanks T. đã chia sẻ dòng cảm xúc, quả thật người đã xa rồi T, ạ, xa quá tầm tay với, với mãi mà không tới, thôi đành buông lơi theo tiếng nấc của thời gian.. Biển cả bao la, sóng trùng trùng điệp điệp, bảo tố giăng phủ mờ cuộc đời, gió vẫn thổi mạnh và mây cứ bị bay đi, bay đến cuối chân trời không bao giờ dừng lại!
    Thời gian có là lều thuốc bổ để cho ta quên hết những sầu đau???

    T. ạ! Sáng hôm nay trời đã có nắng! Nắng của mùa Xuân tươi tốt, những con chim kêu chíu chít trên cành để chào đón một mùa xuân tươi thắm...nhưng trong lòng mình buồn vô hạn, không biết nổi buồn nào cứ xâm chiếm tâm hồn mình, làm con tim cứ héo hắt buồn đau!

    Cả buổi sáng nay muốn nói chuyện với T, nhưng không được đành viết vài hàng tâm sự gởi đến T. ở nơi nầy!

  11. #9
    Tham gia ngày
    Mar 2009
    Đến từ
    Neveda
    Bài gởi
    165
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 4 Posts
    Blog Entries
    2

    Default

    T. said. “I pray for this heart to be unbroken. But without you all I’m going to be is [incomplete]”.

    Dear Mr. T (incomplete),

    I hope your heart is not broken
    I hope you will help by standing up to yourself.

    Hy vọng trái tim của T. không bị tan vỡ,
    Hy vọng T. sẽ tự đứng lên một mình.


    Trong cuộc sống ai cũng muốn có trái tim lành lặn không bị tan vỡ, đau khổ! Nhưng mà có được không? rất khó, trong đời ai cũng trải qua tối thiểu một lần yêu, và một lần tan vỡ… có người bị vỡ tan nhiều lần đến thành chay sạn luôn…vì thế ai cũng cầu nguyện được một trái tim lành lặn, một cuộc sống hạnh phúc, ấm no và đầy đủ…

    T. đang cầu nguyện cho trái tim mình không bị vỡ tan, tức đã từng trải qua đau khổ rồi phải không?? Nhưng nhờ vào các bạn tốt, bạn hiền, T. có thể đứng vững không bị đột quỵ, nếu không có các bạn tốt thì T. sẽ không thể là con người hoàn hảo đúng không?? Vậy hảy cám ơn các người bạn đã cho T, niềm tin và nghị lực.

    Mong T. sẽ là con người hoàn hảo (complete) trong tương lai nhé!

  12. #10
    Tham gia ngày
    Apr 2009
    Tuổi
    35
    Bài gởi
    58
    Thanks
    10
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default

    Phải sống!

    Bật máy tính, lên mạng lướt web, thông tin đầu tiên đập vào mắt là hàng tít: "Nữ diễn viên X. tự vẫn không rõ nguyên do". Không đủ can đảm kick vào dòng chữ to in đậm ấy để đọc tiếp, tự dưng thấy người nôn nao.
    ****************************************
    Thêm một người nữa tự tìm đến cái chết. Có phải mình đang sống trong một thế giới đầy hỗn loạn và đau khổ?

    Lại nhớ cái giọng choe chóe của QA trong buổi thảo luận về lịch sử loài người hôm trước. Con bé cứ xuýt xoa: "Không hiểu làm sao mà ngày xưa người ta ăn lông ở lỗ thế mà cũng sống được chị nhỉ! Em thì chỉ cần một ngày không có mobile, không máy tính là đã đủ chết rồi".

    Đành cười trừ: "Nhưng mà cái ngày xưa ấy không có nhiều người chán sống như bây giờ đâu em ạ". Đúng thật, bà nội cũng từng kể năm 45, cái thời điểm mà mỗi ngày ra đường lại phải nhìn thấy bao nhiêu xác chết nằm la liệt, con người ta lại muốn sống hơn bao giờ hết. Lúc đó mọi ước mơ chỉ còn gói gọn trong hai chữ sinh tồn mà thôi. Chỉ cần mỗi ngày kiếm được thứ gì đó đút vào miệng, để có thể đủ sức sống thêm một ngày nữa, là đã đủ mãn nguyện lắm rồi.



    Có phải chính cái cuộc sống đầy đủ và thừa mứa bây giờ khiến con người trở nên yếu đuối, không đủ sức chống đỡ trước những khó khăn, dù chỉ lả rất nhỏ? Có phải chính những bộ phim thần tượng, những câu chuyện cổ tích tình yêu ngày ngày được phát trên vô tuyến khiến bao cô gái tự cắt cổ tay mình khi bị người yêu phản bội? Và những hình ảnh lộng lẫy trên thế giới ảo là nguyên nhân khiến nhiều người không thể chấp nhận nổi cuộc sống thật của mình?

    Trong tháp nhu cầu của A.Maslow, nhóm nhu cầu cơ bản - những nhu cầu để sinh tồn được xếp đầu tiên. Bác Hồ cũng từng khẳng định quyền cơ bản nhất của con người là quyền sống. Vậy mà đôi khi, con người ta lại quá dễ dàng từ bỏ quyền lợi cơ bản đó, chẳng vì điều gì rõ ràng. Những người có cuộc sống mà bất kỳ ai cũng phải mơ ước, tại sao lại phải vội vã đầu hàng như thế?

    Chết là hết, hết đau đớn, nhưng cũng hết sạch hi vọng. Dù cho có bao nhiêu giọt nước mắt xót thương hay bao nhiêu lời oán giận cũng sẽ tan vào lòng đất, chẳng níu giữ được gì. Và những bài báo cũng thế, ai có thể viết mãi về một đám ma? Rồi sẽ cũng lãng quên thôi.

    Hôm nay, đi qua đoạn đường quen thuộc, vào một thời điểm quen thuộc trong ngày. Mình vẫn nhìn vào cái góc quen thuộc ấy, như một phản xạ có điều kiên, dù biết rằng, từ lâu, mái đầu bù xù, cái áo khoác mỏng sờn rách, dáng ngồi bó gối với lon sữa bò để trước mặt, đã không còn ở đó nữa. Mình rất muốn nhìn thấy đôi mắt luôn lấp lánh thứ ánh sáng kỳ lạ, thứ ánh sáng mà làn da xám ngắt và đôi môi tím bầm vì giá rét cũng không thể làm mờ đi nổi. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt với ánh nhìn kiên định hiếm thấy ấy, mình luôn cảm thấy rất ấm áp, và cuộc sống dường như không có gì đáng sợ nữa.

    Đã nhiều lần, khi thằng bé ngước lên cảm ơn mình vì chút tiền mình bỏ vào lon sữa, mình chỉ muốn nói với em rằng chính mình mới là người phải biết ơn. Bé con, dù cho bây giờ em đang ở đâu, chị vẫn cầu chúc cho em được hạnh phúc, chị tiếc cho những người đã và đang muốn từ bỏ cuộc sống kia đã không được gặp em. Chỉ cần một lần nhìn thấy em, chị tin nhất định họ sẽ nghĩ khác...

    Mỗi người đều có nỗi buồn riêng, không ai có thể khẳng định nỗi khổ của mình là lớn hơn của người khác. Nhưng chỉ cần rời mắt khỏi rắc rối của bản thân một chút để nhìn xem mọi người giải quyết những rắc rối của họ thế nào, có lẽ sẽ thấy ổn thôi.

    Mình tin, không có gì là không thể vượt qua được, với điều kiện....: Phải sống!
    (ST)

+ Trả Lời Ðề Tài

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts