Em xinh gái, học giỏi. Anh đã cảm thấy thích em ngay từ lần gặp đầu tiên. Lần đầu nghe em nói :" anh ơi ...em muốn...." anh cảm thấy nao nao, và thấy sao em dễ thương đến thế. Và từ lần đó , hể anh đi đâu cùng em là anh lại phải nghe điệp khúc :" anh ơi..em muốn" .

Em cứ thoải mái đòi hỏi mà không chẳng hề nghĩ đến anh. Nhưng em à sức chịu đựng của anh có hạn chứ. Anh bắt đầu từ chối những cái hẹn của em. Anh biết rằng em không buồn mà em chỉ...tiếc thôi.

Anh mong người đến sau anh sẽ có thể làm tất cả vì em như người ấy nói . Và anh không biết người thái độ của người ấy sẽ ra sao nếu như nghe được lời mà em đã từng nói với 1 người bạn của em :

"MẤT THẰNG NÀY, TAO CÒN NHIỀU THẰNG KHÁC MÀ. LO CÁI GÌ!!!"