Nỗi nhớ gia đình khôn siết nên bệnh.

Từ hôm Thùy Dương chia tay với gia đình và anh chị em ở sân bay Tân Sơn Nhất của thành phố đầy nhộn nhịp trong không khí đón tết cổ truyền thì trong lòng Thùy Dương không muốn phải có cuộc chia ly này, những dòng lệ trên đôi má của Dương cứ chảy xuống và không thể nào cầm lại được khi phải về lại bên úc châu để làm việc với một công việc thật đầy khó khăn và nhiều chuyện không thể lường trước.

Về đến bên đó rồi thì trong người của Thùy Dương đang rất mệt nhưng cũng phải cố gắng đi làm trở lại không ngờ mới làm được mấy ngày thì bị căn bệnh cảm cúm nó tấn công đã làm cho Thùy Dương phải nhập viện gần 1 tháng trời và đấu tranh với căn bệnh này rất là dữ dội tuy đã nhập viện nhưng toàn bộ viện phí bệnh viện không lấy và còn chăm sóc rất ân cần chu đáo nữa, điều đáng buồn nhất là 1 tháng lương của Dương đã bị bệnh viện cắt mất, khi đã hồi phục được sức khỏe thì Dương đã đi làm trở lại nhưng trong người vẫn còn mệt vì phải chịu áp lực của công việc kèm với căn bệnh vẫn còn hoành hành dữ dội. Kiên viết như vầy là nhờ em gái của Thùy Dương cung cấp mọi thông tin tên là Hải Dương đã kể cho Kiên nghe về chuyện của Thùy Dương, Kiên biết Dương làm rất vất vả để có chút đỉnh gởi về cho gia đình nhưng vì công việc và nhiều áp lực đè nặng lên đôi vai như thế này Kiên cảm thấy rất là buồn và cảm thông cho Dương lắm mong rằng những lời Kiên nói ở đây là tận đấy lòng mong mọi người hãy cùng Kiên chia sẽ niềm vui nỗi buồn cùng Thùy Dương để vượt qua cái khó khăn này nhé mọi người.

Tuy là Kiên viết văn không hay cho lắm nhưng mong mọi người hãy đóng góp thêm ý kiến về bài này cho Kiên để rút kinh nghiệm cho mấy bài sau.
Chào thân ái.