Một Mảnh Đời Trên Ba Bánh Xe Lăn
Trăm tuổi đời vẫn còn đạp xích lô
Mảnh đời trôi trên dòng đời nghiệt ngã
Mây vô tình vẫn bay mãi trên cao
Ðất lầm lì vực thẵm núi cách nhau
Ðường vạn nẽo biển sông hồ chắn lối
Những cuộc chiến còn đây là ảnh tượng
Một mảnh đời trên ba bánh xe lăn
Nón kaki giờ đã ngã màu đen
Cụ vẫn đội che nắng mưa nghiệt ngã
Thời gian đi giọt đời trôi lăn mãi
Áo xanh đen màu bụi đất nhiểm ô
Vai nghiêng nhẹ lách mình qua giữa lộ
Thế hệ qua rồi cụ phải thế cô
Ðạp đi vội, xe không, tìm du khách
Người ngược xuôi dừng lại ngã tư đường
Ðèn đỏ rồi! Thưa cụ ạ! Thấy không?
Trước ngã rẻ lối nào là hướng đến
Ba bánh xe lăn đường dài vô định
Chẳng biết đến đâu và sẽ về đâu
Ðạp cứ đạp không buồn ngó trước sau
Ðường vạn nẽo muốn về đâu tùy khách
Thưa cụ ạ! Ngược chiều rồi phải lách
Qua đường kia có gần gủi hơn không
Cụ không nghe! Tai nặng chẳng chờ mong
Người mặc người xe không giờ vẫn chạy
Ðường đã đổi! Xuôi chiều nầy cụ ạ
Rẽ qua kia thuận lối để mà đi
À quên lững! Bạn đường ơi chớ trách
Ðể già nầy quay đúng hướng kịp thì.
Ngô Vũ Trung Kiên - Sưu Tầm
************************************************** *********
Lên Đênh Một Kiếp Sống
Trăm tuổi già
Vẫn còn đạp xích lô
Trong công việc hằng ngày
Cụ muốn gởi cho đời
Những thông điệp gì đây
Có phải sinh ra
Giữa thời ly loạn
Nước mất nhà tan
Chiến chinh thiêu hỷ mùa màng
Sắn khoai rau trái lúa vàng cũng tiêu
Ðói từ làng nước tiêu điều
Như ma dưới khói điều hiu nỗi nhà
Không cha không mẹ mà ra
Lênh đênh kiếp sống như là mây trôi
Chiến chinh dù dứt lâu rồi
Nhưng bao tệ nạn mà đời chẳng yên
Vào ra cô độc triền miên
Ngày ngày đưa khách khách thường dửng dưng
Nhận tiền vừa tủi vừa mừng
Cảnh đời đen bạc đã từng nhiều phen
Bao giờ trời sạch mây đen
Cho hoa nở nụ cho trăng hiện về
Trời lên sưởi ấm cõi đời
Áo cơm thôi chẳng là nơi cực hình.
Ngô Vũ Trung Kiên - Sưu Tầm