Con gà trống và con cáo

(Kịch ngắn ngụ ngôn một màn một cảnh)

Phỏng theo thơ ngụ ngôn La Fontaine
Nguời soạn: Song Thuận
Phổ nhạc: Xuân Điềm

Nhân vật:
- Gà trống: Già, kinh nghiệm khôn ngoan.
- Cáo: Gian xảo, qủi quyệt.
- Thỏ, Nai, Khỉ: Nhân vật phụ.
Cảnh: Bià rừng, có những thân cây lớn và những tảng đá mấp mô.
Thời gian: Buổi sáng.
Nhạc: Vui tươi.

Mở màn
(Gà trống, Thỏ, Vịt, Ngỗng cùng nắm tay nhau múa hát).
(Phổ nhạc vui tươi, tha thiết)
La la la
Tới đây mà xem
Ta là anh em
Mau mau kết đoàn...
La la la
Tới đây mà xem
Ta là anh em
Chống loài xâm lăng.
La la la
Tới đây mà xem
Ta là anh em
Giữ non nước nhà...!
(Bỗng có tiếng Cáo cất lên vang vang từ hậu trường).
Cáo: - A lô...nghe đây...nghe đây...!
Hỡi các loài thù nghịch,
Hãy chấm dứt chiến tranh!
Ta ký kết Hoà bình,
Tất cả là anh em.
A lô...a lô...nghe đây...nghe đây!
Gà Trống (Vừa già, khôn ngoan, kinh nghiệm từng trải...Khi nghe tiếng Cáo, vội lên tiếng
báo động):
- Ò ó o...o...o...
Các bạn...các bạn ơi...
Mau chạy trốn đi thôi!
Đừng nghe lời của Cáo,
Tin nó ...là toi đời!
Thỏ (Ngây thơ):
- Cáo rao giảng Hoà Bình
Tất cả là anh em
Ta không còn sợ nữa,
Từ nay hết chiến tranh!
Ngỗng (Giảng giải):
- Đã đành hết chiến tranh,
Nhưng Cáo già gian manh.
Nó thường hay phản bội,
Ám hại bạn đồng minh.
Vịt (Tán đồng lời nói của Ngỗng):
- Bạn Ngỗng nói đúng đó,
Lịch sử đã chứng minh:
Cáo giả nhân giả nghiã,
Gian ác như yêu tinh!
Gà Trống:
- Tôi đã thừa biết Cáo,
Chuyên rao giảng Hòa bình.
Miệng hô hào giải giới,
Bụng âm thầm chiến chinh!
Ngỗng (Tỏ ra thận trọng):
- Này này...các bạn!
Đừng nghe Cáo nói, hãy nhìn
Thử xem hành động tính tình ra sao?
Gà Trống:
- Đúng đấy...đúng đấy...!
Xưa nay kẻ ác, ma đầu,
Nói điều nhân nghĩa, gươm đao đầy mình!
(Cáo xuất hiện, cầm cờ trắng có thêu 2 chữ Hoà Bình. Thỏ, Vịt, Ngỗng hốt hoảng cùng
lủi trốn sau những hốc đá. Gà trống bay vội đậu trên cây cao).
Cáo (Vừa phất cờ, vừa dẫn dụ):
- Các bạn đừng có sợ,
Tôi mang đến Hoà bình.
Gà ơi...từ nay nhé,
Chúng ta là anh em!
Gà Trống (Nói vọng xuống):
- Chúng ta là anh em?
Ôi câu nói dịu hiền...
Thốt ra từ miệng Cáo,
Làm tôi sướng phát điên!
Cáo (Dỗ ngọt):
- Quả đúng thế, bạn Gà,
Tôi nói thật đấy mà.
Hận thù...thôi xóa bỏ,
Hoà bình đã nở hoa.
Gà Trống (Giả lả nói theo Cáo để tìm kế thoát thân)
Hoà bình đã nở hoa?
Cảnh chém giết cũng qua.
Chiến tranh không còn nữa,
Ôi hạnh phúc đời ta...
Cáo (Tiếp tục thuyết phục gà):
Đúng thế đó, Gà ơi!
Hãy xuống đây mau thôi.
Ta ôm nhau thân thiết,
Hoà bình nở trên môi!
Gà Trống ( giả bộ gáy vang sung sướng):
- Ó ò o...ò o...
Hoà bình nở trên môi
Như đóa hoa tuyệt vời.
Ôi cuộc đời an lạc,
Bồ câu trắng tung trời!
Cáo (Sốt ruột):
Quả đúng thế, Gà ơi...
Bồ câu trắng tung trời.
Dấu hiệu Hoà bình đó,
Mau xuống mà ôm tôi!
Gà Trống (Cố tình tìm kế hoãn binh):
Tôi rất là hân hạnh,
Được Cáo cho hôn môi.
Bạn chờ tôi xuống nhé...
Ôi sướng tê cuộc đời!
Cáo (thấy gà câu giờ, bèn gắt ngang):
- Bạn đừng chần chờ nữa
Mất thì giờ của tôi!
Còn hai mươi chỗ đợi
Tôi mang đến tin vui!
Hãy báo cho loài Gà
Từ nay khỏi sợ Cáo!
Ta giúp đỡ lẫn nhau,
Thực tình không nói láo...
Gà Trống (chợt nghĩ ra mưu kế đánh lừa Cáo):
- Ó ò o...ò o...
Kià có hai Chó săn
Đang phóng đến thật nhanh!
Có lẽ giống như bạn
Báo tin vui Hoà bình!
Cáo (Nghe nói có hai con Chó săn đang phóng đến bèn hoảng sợ):
- Bạn nói sao?...Chó săn?
Đang phóng đến thật nhanh?
Rất tiếc...tôi bận quá,
Phải đi ngay...Rất cần!
Gà Trống:
- Khoan khoan đã "bạn hiền"
Chờ Chó săn báo tin.
Bốn chúng ta huynh đệ
Ôm nhau mừng Hoà bình!
Cáo (Bỏ chạy):
- Thôi thôi xin bái bai...
Đường tôi đi còn dài.
Để khi khác gặp nhé,
Chúng ta sẽ chia vui!

Gà Trống (Thấy Cáo chạy mất hút vào rừng bèn gáy vang, vui thích vì đã đánh lừa được
Cáo là loài vật giảo quyệt chuyên môn đi lừa kẻ khác):

- Ha ha ha... Ó ò o...ò o...
Các bạn ơi ...tới đây mà xem...!
Tôi đã lừa được Cáo,
Một tên hay nói láo.
Ôi thú vị làm sao,
Lừa kẻ chuyên lừa đảo...
Ó ò o...ò o...
(Thỏ, Vịt, Ngỗng bỏ chỗ núp chạy ra, tất cả cùng nắm tay nhau nhẩy múa ca hát)
(Phổ nhạc vui tươi)
La la la
Ta múa ta ca
Đã hết phong ba,
Đời vui thái hoà...
La la la
Ta múa ta ca
Tình yêu bao la
Thắm thiết, chan hoà...
(Tiếng hò từ hậu trường)
Hò ơ...
Kẻ cướp gặp phải Bà già...
Lừa người chẳng đặng...h óa ra bị lừa!
Hay gì gian trá, lọc lừa.
Sống sao lương thiện, thật thà thì hơn!

Màn hạ