Tôi rất buồn vì có một chuyện đã xảy ra với tôi.....chuyện là thế này...
Từ ngày anh Giao, chị Trâm,.....cháu mợ 2 tôi lên đây làm, chị với anh ở nhà trọ . Những lúc tôi lên đây chơi, quen được rất nhiều người. Người tôi cảm thấy tốt và mến nhất là anh Vũ nên tôi đã nhận làm anh 2 tôi...chỉ vì anh rất tốt và rất hiểu tôi, có gì buồn hay vui đều kể cho anh 2 nghe. Nói thật từ đó giờ ít ai mà hiểu được tôi như anh, có được người anh như thế tôi cảm thấy rất vui và thương anh như một người anh trong gia đình vậy đó ngoài ra không có gì khác. Nhưng mà mẹ tôi và mấy người trong nhà tôi lại ko cho lên chơi nữa vì sợ tôi hư chỉ vì anh ở nhà trọ. Họ lo cho tôi cũng đúng thôi nhưng từ đó tới giờ tôi làm gì và ai tốt ai xấu, tôi chơi với ai tôi đều biết cả. Không lẽ ai ở nhà trọ cũng đều xấu hết sao cũng tùy theo người chứ. Họ lớn mà còn nghĩ sai, không lẽ đánh giá 1 con người là nhìn vào vẻ bề ngoài và những gì người ta có hay sao?? Tôi chỉ buồn khi không có ai hiểu tôi mà toàn là nghe lời người ta nói bậy rồi chữi tôi mà thôi.....
Ông tám của tôi không biết gì hết cũng nói bậy cho mẹ tôi biết, thế là chữi tôi làm cho tôi khóc......tôi chỉ muốn có một người anh hiểu mình thôi mà cũng không được sao?
Nói thật ông tám ổng lớn tuổi rồi mà tính tình kỳ cục ai cũng ghét chứ đâu riêng một mình tôi.....lớn rồi mà không để cho người ta kính trọng tối ngày nói chuyện tầm bậy cho người ta bị chữi oan không ah...! Ổng còn thua anh 2 tôi nữa như thế làm sao tôi kính trọng cho được chứ...? Trời ơi thật là bực mình quá đi có ai chia sẻ với tôi không ...?