+ Trả Lời Ðề Tài
kết quả từ 1 tới 3 trên 3
  1. #1
    Tham gia ngày
    Oct 2007
    Đến từ
    USA
    Bài gởi
    449
    Thanks
    7
    Thanked 9 Times in 8 Posts

    Default Những bài thơ về Mẹ và & Cha

    Đây là những bài sưu tầm trên mạng, thấy hay nên để lên cho mọi người đọc...


    Lạy Mẹ lạy Cha


    chắp tay lạy Mẹ lạy Cha
    cho hoa nở rộ, sao sa hiện về
    chắp tay lạy cõi đi, về
    theo vòng sinh tử nương về tìm nhau
    hoa sen một đóa nhiệm mầu
    nở, tàn muôn kiếp cơ hầu lãng quên
    ngược, xuôi lặn lội triền miên
    hương trầm một nén, ưu phiền vụt tan
    âm xưa vang vọng mơ màng
    song quỳnh hiển hiện rõ ràng bên nhau
    kiếp xưa nguyện bạc mái đầu
    kiếp nay chung mộ giãi dầu nắng mưa

    duyngoc
    ************************************************** *******************************

    Ân nghĩa Mẹ hiền

    Con nghĩ tới Mẹ một năm đôi bận
    Mẹ nghĩ tới con năm tháng ngày đêm
    lòng thương con ôi bất tận triền miên
    biển dù lớn nhưng khôn bề sánh kịp

    Mẹ thương con tâm chẳng hề tính toán
    chẩy dạt dào như giòng suối cam ly
    lo cho con Trơì Đất chẳng thể bì
    mà con dại có khi nào tưởng nhớ

    mẹ luôn nghĩ tới con từng giây phút
    mà con nào nghĩ tới Mẹ hiền đâu
    dù sống bên mà chẳng thấy nhiệm mầu
    đang hiện hữu sáng lòa mà u tối

    chỉ đến khi Mẹ yêu ra đi mãi
    chợt tỉnh ra: Ôi mình đã mồ côi
    thì hơĩ ơi Mẹ yêu dấu mất rôì
    đâu còn nữa tháng ngày trôi êm đẹp

    con chắp tay cúi đầu xin tạ tội
    xin Mẹ hiền tha thứ đứa con ngu !

    duyngoc
    ************************************************** ****************************************

    Cô bé với bông hồng cài áo

    này cô bé với bông hồng cài áo
    nhớ năm xưa mẹ chăm chút nuôi em
    sinh em ra trong sung sướng ngập tràn
    Mẹ ôm ấp ngay khi em đỏ hỏn

    vâng, Mẹ đã thức đêm hôm may vá
    cắt cho em từng chiếc aó xinh xinh
    chiếc hài son, chiếc mũ đỏ tài tình
    mong con ấm khi chào đơì bé tí

    bao tháng năm mẹ hi sinh tận tụy
    quên muộn phiền chỉ nghĩ đến em thôi
    lòng thương em Ngươì phủ ngập cõi trơì
    ngươì hiện hữu : cũng chỉ vì em đó

    em ráng sống để phụng thờ ngươì nhé
    đừng buông tay, đừng bỏ chạy nhé em
    đứng thẳng lên, rôì em sẽ nghiệm xem
    trong vũ trụ, Ngươì với em là một

    minhhao
    ************************************************** **************************************
    Mẹ Lại Gặp Cha

    (kính dâng hương hồn song thân )

    Linh thiêng
    bao phủ không gian
    chim muông ngừng hót
    thời gian tạm ngừng
    đất trời
    lặng lẽ âm thầm
    cúi đầu nghe ngóng
    trầm trầm không gian
    hai hồn
    xa cách muôn ngàn
    bỗng dưng hội ngộ
    lệ tràn hư không

    minhhao
    ************************************************** ******************************************
    MẸ

    Trời nghiêng - Đất cũng trở mình
    Mẹ đi vào cõi vô hình lặng câm
    yêu thương rời khỏi chỗ nằm
    chỉ còn tiếng khóc lăn trầm vào tim
    thế gian bỗng chốc im lìm
    đời con trăn trở suốt miền ấu thơ
    vọng buồn điệp khúc ... ầu...ơ...
    nghe xao xuyến chảy ngập bờ nhớ thương
    Mẹ đi bỏ cuộc vuông tròn
    suốt đời con mãi lịm hồn quặn đau

    tóc con nay đã bạc màu
    năm-mươi-lăm-năm đã qua rồi ,Mẹ ơi !

    Cao Nguyên
    ************************************************** ***************************************
    Nhớ Cha

    chắp tay cúi lạy cha già
    xin đem năm nén hương hoa dâng người
    hồn cha hiển hiện muôn nơi
    nương theo mây bạc mỉm cười nhìn trăng
    dương trần dù có xa xăm
    hồn thiêng còn mãi trong lòng trẻ thơ
    thương cha giọt lệ hững hờ
    tiếng chim kêu thảm thẫn thờ gọi sương.

    minhhao
    ************************************************** ***************************************
    Thương Về Cha

    Xin được dành những giây phút an tịnh trong giờ phút này để hướng về công đức sinh thành dưỡng dục vô bờ bến của tất cả những ngươì cha yêu dấu
    trên quả đất này nhân "Ngày Nhớ Về Cha" (Fathers' Day và mùa báo hiếu Vu Lan)


    1.

    Cha không nói nhưng mà cha hùng vĩ
    Sừng sững che, làm bóng mát cho con
    Xả tấm thân hứng chịu cuộc vuông tròn
    Miễn con sướng bao gian nguy cũng chịu

    2.

    Cha không nói nhưng cha đầy huyền diệu
    Dậy cho con bí quyết để làm ngươì
    Dù cho đời gian khổ ngập đầy vơi
    Cha sừng sững dang tay che con dại

    3.

    Cha nói ít mà dường như không nói
    Nhưng trao truyền xương thịt máu cho con
    Để hôm nay thân con lớn vuông tròn
    Mà quên lửng cội nguồn cha ban phát

    4.

    Cha nói ít mà dường như thầm nhủ
    Con hỡi con hãy nung chí kiêu hùng
    Gương ngươì xưa dòng lịch sử không dừng
    Làm rạng mặt con Rồng cha hằng dặn

    5.

    Cha nghiêm nghị mà mềm lòng ai biết
    Lơì nói ra như chắc thép ai bì
    Mà trong lòng chất chứa vạn từ bi
    Nào ai biết tâm hồn cha mềm yếu

    6.

    Có những lúc dơ thân làm đệm hứng
    Che cho con khỏi nanh vuốt quân thù
    Bọn tham tàn hung bạo đám ngươì ngu
    Đem tù ngục chất chồng thân già yếu

    7.

    Cha gục ngã trong tù đầy lao lý
    Bỏ vợ hiền con dại đứng bơ vơ
    Nước mắt nào rửa sạch vết thiên thu
    Con cúi lạy thương cha gìa ngàn kiếp

    8.

    Cha hỡi cha! tình của cha cao tột
    Dọn cho con chỗ đứng ở cõi đơì
    Có bao giờ con chợt nghĩ tới Ngươì
    Nay sụp lạy xin cha thương con dại

    9.

    Trong cuộc sống con lỡ lầm vụng dại
    Gây buồn phiền lo lắng nhọc cho cha
    Nay chắp tay cúi lạy trước cha già
    Xin tha thứ những ngày qua khờ dại

    10.

    Dù cha già nay trên cao vơì vơị
    Con biết rằng cha luôn ở bên con
    Tình cha con vẫn bền sắt cùng son
    Khi con thở có tiếng cười bên cạnh

    duyngoc

    ************************************************** ************************
    QUÀ TẶNG MẸ

    CON GỬI VỀ CHO MẸ MỘT MÙA XUÂN
    CÓ HOA XOAN NỞ TRẮNG NGẦN NỖI NHỚ
    CÓ MƯA BỤI RẮC HẠT ĐỜI BÉ NHỎ
    TRONG VEO NHƯ TRÁI TIM CON

    CON GỬI VỀ CHO MẸ MỘT ĐÊM TRÒN
    CÓ MÁI TÓC RỦ BỜ VAI YẾU DUỐI
    CÓ TIẾNG KHÓC THẦM ƯỚT ĐẦM BÓNG TỐI
    CON DẾ KÊU DA DIẾT NỖI NHỚ NHÀ

    CON GỬI VỀ CHO MẸ NGỌN GIÓ XA
    CÓ SÓNG BIỂN VÀ MÀU XANH HI VỌNG
    SÓNG BIỂN RU MỖI ĐÊM RẰNG MẸ ƠI ĐỪNG KHÓC
    VÀ MÀU XANH SƯỞI ẤM MỌI GIẤC MƠ

    CON GỬI VỀ CHO MẸ MỘT BÀI THƠ
    CÓ BÀN TAY CON ĐỂ MẸ CẦM Ủ ẤM
    CÓ MÁI ĐẦU CON ĐỂ MẸ ÔM VÀO NGỰC
    VÀ MẸ CƯỜI BỪNG HOA GẠO THÁNG BA

  2. #2
    Tham gia ngày
    Oct 2007
    Đến từ
    USA
    Bài gởi
    449
    Thanks
    7
    Thanked 9 Times in 8 Posts

    Default

    BÀI THƠ DÂNG MẸ

    (Dành tặng những người không còn Mẹ)


    Khi nắm đất sau cùng lắp kín mộ sâu
    Con trở về nhà một mình trống vắng
    Trên ngực con nở đóa hoa hồng trắng
    Quỳ trước bàn thờ cam phận mồ côi

    Lạy Mẹ một đời tất tả ngược xuôi
    Lạy gót chân sạm đen theo nắng gió
    Lạy đuôi mắt chân chim lệ đổ
    Lạy từng đường nhăn trán Mẹ thêm sâu

    Lạy tóc bạc phơ trắng cả mái đầu
    Lạy đêm từng đêm thức cho con ngủ
    Lạy áo sờn vai , lạy mưa dầm nắng đổ
    Lạy hạt sương trên áo Mẹ hừng đông

    Lạy đôi tay chai sần vất vả quanh năm
    Lạy ngàn âu lo, lạy trăm trăn trở
    Lạy ngày bao dung, lạy đêm tha thứ
    Lạy lời ru êm, lạy dòng sữa yêu thương

    Con quỳ đây lạy Mẹ đến vô cùng
    Trong hương khói tìm đâu hình bóng Mẹ
    Nửa đoạn đời sau trong miền dâu bể
    Vẫn mang nặng hoài hai chữ mồ côi

    Những lạy nầy xin dâng Mẹ, Mẹ ơi!

    Trần Kiêu Bạc (California)

    ************************************************** ****************************************
    Mẹ

    Mẹ là tia nắng đời con
    Sưởi ấm năm tháng tan mòn đá băng
    Mẹ là suối mát trăng thanh
    Ru con đẫy giấc an lành ấu thơ

    Mẹ là vị ngọt giấc mơ
    Diù con chập chững đến bờ thành công
    Mẹ là cây trái đơm bông
    Hương thơm đồng nội nguyện lòng khắc ghi

    Bây giờ con đã lớn khôn
    Xoải cánh rơì tổ bôn ba đường dài
    Thương Mẹ mái tóc bạc phai
    Moỉ mòn mong đợi có ai hiểu lòng

    Quê hươnhg Mẹ vẫn ngóng trông
    Nạm rau , lối xóm thong dong tuổi già
    Mẹ chờ năm tháng trôi qua
    Vì con Mẹ vẫn dần dà không đi ...

    Mía Lau

    ************************************************** ************************************
    Lòng Cha

    Hàn Thiên Hương.

    Biển bao la sao bằng tình Mẹ
    Núi cao đâu sánh được lòng Cha
    Công Cha nghĩa Mẹ như trời bể
    Nhờ đó luôn ghi giữ nếp nhà
    Ngược xuôi vạn nẻo đường sương gió
    Tẩn tảo bao năm đến mỏi mòn
    Xá chi mưa nắng trời giông bão
    Chỉ vì hạnh phúc của đàn con
    Mắt Cha đẫm lệ biết bao lần
    Gian khổ đau thương chẳng ngại ngần
    Nửa trả ơn đời ơn đất nước
    Nửa phần cho trẻ đẹp ngày xuân
    Cha chẳng đòi con chuyện báo đền
    Chỉ mong con trẻ được làm nên
    Trai thời giữ trọn lòng trung nghĩa
    Gái tấm kiên trung giá vững bền
    Ấy chính nỗi niềm mãi ước mong
    Các con lớn bé hiểu thế không?
    Lòng Cha trọn kiếp bên đàn trẻ
    Cao rộng còn hơn cả núi sông

    (HTH)
    ************************************************** ***************************
    GỬI MẸ

    Bùi Thị Hạnh

    “Ai về thăm mẹ quê ta
    Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…’’
    Thơ xưa con nhớ từng vần
    Nao nao trong dạ mỗi lần ngâm nga

    Mẹ ơi mẹ ở quê nhà
    Sáng canh rau muống, tối cà mồng tơi
    Mong cô hàng xóm sang chơi
    Cháu người dạy dỗ, con người vuốt ve

    Con đi biền biệt chưa về
    Trở trời, trái gió ai bề trông nom?
    Mong sao mẹ hiểu lòng con
    Miếng cơm, manh áo nên con chưa về.

    Mong mẹ hiểu cho bề gia thất
    Con giờ đây đã cận tứ tuần
    Thương trường đất khách gian truân
    Lòng con trăm mối tơ vò
    Gió mùa đông bắc - hướng trông quê nhà

    Con nhớ chứ, mẹ cha, xứ sở
    Lũy tre làng, xóm chợ, nhà tranh...
    Con đâu quên năm tháng chiến tranh
    Một xe đạp, mẹ con mình sơ tán

    Khổ đau xưa đã lui vào dĩ vãng
    Nhưng đó là bàn đạp của đời con
    Chỉ băn khoăn một chữ Hiếu chưa tròn
    Để cha mẹ vẫn mỏi mòn đợi cửa

    Nơi đất khách con không quên gốc Việt
    Lòng luôn hướng về nơi cắt rốn chôn rau.
    Ngâm bài thơ mẹ dạy từ thuở nhỏ
    Làm tấm gương cho con cháu noi theo.

    Mỗi sáng dậy trong lòng con nhắc nhở
    Hai mươi năm trăn trở xa nhà
    “Ai về thăm mẹ quê ta
    Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…’’

    ************************************************** *******************
    Mẹ

    Ta yêu mẹ như tình yêu sông núi
    Mẹ yêu ta như biển rộng trời cao
    Tiếng chân me là điệu nhạc xôn xao
    Mái tóc mẹ là mái nhà che chở

    Khi gió trở bàn tay me ấm áp
    Dạo mưa buồn lời dỗ ngọt làm sao
    Sáng tinh sương thanh thoắt ở nơi nào
    Chiều mờ tỏ âm thầm về trước ngõ

    Trên đôi vai gánh hàng rong nặng trĩu
    Trong lòng người tình mẫu tử sơn keo
    Mỗi đứa con là một mối ưu tư
    Tuy xa mẹ không bao giờ mẹ bỏ

    Có những lúc trăng thanh trời sáng tỏ
    bên hiên nhà me kể chuyện đời xưa
    Chuyện An Tiêm, Đồng Tử quá nên thơ
    Sung sướng lắm cõi lòng ta rộng mở...

    NTS, HDS

  3. #3
    Tham gia ngày
    Oct 2007
    Đến từ
    USA
    Bài gởi
    449
    Thanks
    7
    Thanked 9 Times in 8 Posts

    Default

    Mẹ Tôi


    Nguyễn Chí Thiện

    Mẹ tôi trong những ngày giỗ chạp
    Thường ngồi chắp tay cầu khẩn giờ lâu
    Chiếc áo hoa hiên cũ đã bạc màu
    Tôi chỉ thấy mẹ dùng khi lễ bái

    Đời của tôi nhiều khổ đau oan trái
    Mẹ bao giờ cũng cầu nguyện cho tôi
    Đứa con trai tù tội mấy phen rồi
    Hàng nước mắt chảy giòng trên má mẹ

    Ngồi bên mẹ, tôi thấy mình nhỏ bé
    Tình thương yêu của mẹ lớn bao nhiêu
    Mẹ ơi, con lòng chỉ nguyện một điều:
    Được gần sống, đừng lìa xa khỏi mẹ!

    ************************************************** ***************************************
    Lời Mẹ Dặn

    Phùng Quán

    Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
    Mẹ tôi thương con không lấy chồng
    Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
    Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.
    Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
    Ngày ấy tôi mới lên năm
    Có lần tôi nói dối mẹ
    Hôm sau tưởng phải ăn đòn.
    Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
    Ôm tôi hôn lên mái tóc
    - Con ơi
    trước khi nhắm mắt
    Cha con dặn con suốt đời


    Giờ hẳn mẹ mỗi khi ngồi cầu lễ
    Cho đứa con tù bệnh chốn rừng sâu
    Chiếc áo hoa hiên cũ đã bạc màu
    Phải đầm ướt biết bao hàng nước lệ!
    Phải làm một người chân thật.
    - Mẹ ơi, chân thật là gì?
    Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
    Con ơi một người chân thật
    Thấy vui muốn cười cứ cười
    Thấy buồn muốn khóc là khóc.
    Yêu ai cứ bảo là yêu
    Ghét ai cứ bảo là ghét
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét.
    Dù ai cầm dao dọa giết
    Cũng không nói ghét thành yêụ
    Từ đấy người lớn hỏi tôi:
    - Bé ơi, Bé yêu ai nhất?
    Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
    - Bé yêu những người chân thật.
    Người lớn nhìn tôi không tin
    Cho tôi là con vẹt nhỏ
    Nhưng không ! những lời dặn đó
    In vào trí óc của tôi
    Như trang giấy trắng tuyệt vờị
    In lên vết son đỏ chóị
    Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
    Đứa bé mồ côi thành nhà văn
    Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
    Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.
    Người làm xiếc đi giây rất khó
    Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
    Đi trọn đời trên con đường chân thật.
    Yêu ai cứ bảo là yêu
    Ghét ai cứ bảo là ghét
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét
    Dù ai cầm dao dọa giết
    Cũng không nói ghét thành yêụ
    Tôi muốn làm nhà văn chân thật
    chân thật trọn đời
    Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
    Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
    Bút giấy tôi ai cướp giật đi
    Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.
    ************************************************** ********************************************
    Ðổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười


    Trần Trung Ðạo

    Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
    Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
    Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
    Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

    Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
    Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
    Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
    Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

    Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
    Bên đời gió tạt với mưa tuôn
    Con đi góp lá nghìn phương lại
    Ðốt lửa cho đời tan khói sương

    Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
    Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
    Mẹ xa xôi quá làm sao vói
    Biết đến bao giờ trông thấy nhau

    Ðừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
    Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
    Ðau thương con viết vào trong lá
    Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

    Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
    Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
    Ví mà tôi đổi thời gian được
    Ðổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.
    ************************************************** ********************************************
    Mẹ

    Đặng Anh Dũng

    Con thầm đi cho hết sáu chiều xa
    Ngày thứ bảy đưa con về với mẹ
    Không thể có buổi chiều nào đẹp thế
    Không thể còn con đường nào dài hơn.

    Bếp lửa hồng. Phơn phớt mảnh trăng non
    Hoa tra rụng vào hoàng hôn lặng lẽ
    Cây xao xác phủ chiều lên dáng mẹ
    Bầy ve trong vòm đêm tím thẫm đón con về.

    Nước đã đầy chum nước kể con nghe
    Ngọn lửa đỏ như chưa bao giờ đỏ
    Ráng trời hồng. Vườn rau xao xác gió
    Mỗi chiều hôm. Da diết mỗi chiều hôm.

    Chim sẻ nhìn sợi tóc bạc đầu tiên
    Mẹ đi qua cả mùa hè ngơ ngác
    Những nếp mờ giống như là sự thật
    Mẹ của con - không, truyền thuyết nửa đời người.

    Những giấc mơ - con của mẹ - mặt trời
    Chiều thứ bẩy - đường xa - về với mẹ
    Hoa tra vẫn rụng vàng sân lặng lẽ
    Bầy ve
    Chớm mùa thu
    khô rạc nửa thân mình.
    ************************************************** ***********************************************
    Ngày xưa có Mẹ

    Thanh Nguyên

    Khi con biết đòi ăn
    Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo
    Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
    Mẹ là người thức hát ru con
    Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
    là khi tóc Mẹ ngày thêm sợi bạc
    Mẹ đã thành hiển nhiên như trời đất
    như cuộc đời - không thể thiếu trong con
    Nếu có đi một vòng quả đất tròn
    người mong con mỏi mòn
    chắc không ai ngoài Mẹ
    Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
    cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
    Mẹ là người đặt cho con cái tên riêng
    trước cả khi con biết bật nên tiếng "Mẹ"
    Mẹ !
    Cái tiếng gọi mà từ khi bập bẹ
    đến lúc trưởng thành
    con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
    Mẹ !
    Có nghĩa là bắt đầu
    cho Sự Sống, Tình Yêu, Hạnh Phúc.
    Mẹ !
    có nghĩa là duy nhất
    một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng
    Mẹ không sống đủ trăm năm
    nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
    Chỉ có một lần Mẹ không ngăn con khóc
    là khi Mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
    là khi Mẹ không còn
    Hoa hồng đỏ từ đây hoá trắng...
    Rồi những đứa bé lại chào đời và lớn lên theo năm tháng
    biết bao người được làm mẹ trong ngày
    Tiếng trẻ con gọi mẹ ngân nga khắp mặt đất này
    thành âm thanh không thể nào vắng lặng

    Mẹ !
    Có nghĩa là ánh sáng
    một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
    Cái đóm lửa thiêng liêng
    cháy trong bão bùng
    cháy trong đêm tối
    Mẹ !
    Có nghĩa là mãi mãi
    là cho-đi-không-đòi-lại-bao-giờ
    Cổ tích thường bắt đầu từ:
    "Ngày xưa có một công chúa..."
    hay "Ngày xưa có một vì vua..."
    Cổ tích còn bắt đầu từ
    "Ngày xưa có Mẹ..."
    ************************************************** **********************************************

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts