Huynh & Tôi

.... Áo đã bạc màu ... Trên đầu gối trái vẫn là 1 lổ rách ..... ống quần đã qua khỏi mắt cá .... Nhưng đó lại là những gì mà tôi có được ... với tôi đó là 1 món đồ vô giá...
...... Năm ấy .... Tôi và huynh cùng đến ghi danh ... Thầy xoa đầu ... mĩm cười và bảo cả 2 hãy cố gắng lên ....Huynh cùng tôi học cách đấm thẳng , đấm mốc , đấm múc ...... rồi cùng tôi chia sẻ vui buồn trong những lần thất bại ..... Những bài quyền cùng tôi tập luyện , bài song luyện còn dang dở chưa thành ..... sau buổi tập cũng như học văn hóa .... có huynh có tôi cùng nhau xơi kem trò chuyện .... những đứa trẻ háo thắng bàn về đòn chân võ thuật ... mơ ước 1 ngày nào đó chúng ta cũng được như các anh chị ấy ... có thể thi triển những cú bay kẹp cổ tuyệt vời .....mơ ước còn đó ...nhưng huynh đã đi xa ... huynh là người bách chiến bách thắng ... nhưng huynh đã thua trong cuộc chiến đối kháng với tử thần .... mọi mơ ước và bao nhiu hoài bão đành gát lại thế gian.....và nó sẻ luôn tồn tại trong tôi ...hình dáng người huynh ... cao to khỏe mạnh... miệng luôn nở nụ cười thân thiện ... và cả những lời trêu ghẹo khi tôi tập luyện sai ...
.................Giờ đây ... khi nhớ về huynh ... 1 góc nhỏ nơi võ đường chật hẹp ... tôi ngồi đó nhìn mọi người tập luyện.... hình ảnh huynh như thấp thoáng đâu đây .... trên ngực áo tên huynh còn in rõ .... tôi cuối đấu ... nước mắt cũng khẽ rơi ................

...... chi bang .....