TRÁI TIM TỪ ÁI

Trên nền tảng lý tưởng, Vovinam rèn luyện môn sinh trên 2 phương diện : Bàn tay thép và không quên đặt lên một Trái tim từ ái.

Trong cuộc sống ngày nay, sự đời đã xô lấn làm băng lạnh dần đi trái tim từ ái trong mỗi chúng ta. Có lẽ không ít lần bạn gặp chuyện gì đó, bên lề cuộc sống đã để lại sự xúc động, ấn tượng trong lòng về những mảng đời bất hạnh của cuộc sống. Những câu chuyện đó có thể qua báo đài, ngoài đời hay chính sự trải nghiệm của bản thân bạn.

Mình lập nên chuyên đề này hy vọng các bạn sẽ chia sẻ với mọi người những câu chuyện ấy để nhận được sự đồng cảm. Hãy chứng tỏ bản lĩnh của môn sinh Vovinam, sự đời không chiến thắng được lòng tâm !

Mình xin được bắt đầu trước bằng một câu chuyện mà mình đọc được trên một tờ báo :

KHI NÀO NỘI VỀ?

Bé Ly Ly nhà Thúy Loan đã hơn 4 tuổi mà vẫn ở nhà với bà nội. Đã mấy lần Thúy Loan cho Ly Ly đi nhà trẻ nhưng bé cứ khóc, bệnh... nên thôi.

Bà nội còn mạnh khỏe, tình nguyện giữ cháu cho 2 vợ chồng đi làm. Có con mọn, nhưng 2 vợ chồng không mấy bận rộn. Khi 2 vợ chồng còn ngủ, bà đã dậy lo cơm, nước, quần áo. Ăn sáng xong, Vĩnh Trinh - chồng Thúy Loan vẫn đủ thời gian để nhâm nhi cà phê, còn Thúy Loan thì rảnh rỗi để trang điểm.

Thúy Loan đang theo học lớp tại chức, Vĩnh Trinh lại hay bù khú với bạn bè nên 2 vợ chồng thường xuyên về trễ. Ở nhà chỉ có 2 bà cháu hủ hỉ với nhau. Mỗi sáng bà dắt cháu đi chợ, bà chỉ cho cháu phân biệt cá lóc,cá điêu hồn, bó rau muống nào non, quả bí nào già...Rồi 2 bà cháu cùng nhau lặt rau, rửa đậu. Bà nấu cơn thì cháu ngồi bên cạnh. Cơm chín, bà vừa kể chuyện vừa đút cháu ăn. Trưa, cháu ngủ trong vòng tay ấm áp của bà.

Cuộc sống tưởng như bình lặng mãi. Một ngày đi làm về, Thúy Loan nghe con nói: " Sao bà ngủ lâu quá ? " . Hốt hoảng chạy lên lầu, cô thấy người bà lạnh tím. Ngơ ngác, thẫn thờ, Thúy Loan ngã quỵ. Cô không biết căn bệnh thấp khớp đã gây biến chứng ở tim khiến bà đột tử. Càng đau lòng hơn khi bác sĩ cho biết, bệnh của bà đã diễn tiến lâu. Vậy mà hai vợ chồng chưa hề nghe bà nói, chưa một lần đưa bà đi khám sức khỏe. Vỉ thuốc giảm đau còn dang dở trên bàn đã giúp bà chống chọi những cơn đau nhức. Bỏ mặc bé Ly Ly đang gào khóc gọi bà đến khản giọng, Thúy Loan như người mất hồn...
Tất cả đã muộn.

Nỗi đau rồi cũng nguôi ngoai. Thúy Loan thuê người giúp việc và cố gắng sắp xếp công việc để gần gũi con nhiều hơn. Nhưng cháu biếng ăn, biếng ngủ và trở nên rất ít nói. Bác sĩ cho biết cháu bị sang chấn tâm lý. Bé không thể hiểu được vì sao người ta lại bỏ bà nội thân yêu của bé vào cái thùng gỗ và đóng lại. Hai vợ chồng phải giải thích cho bé rất nhiều lần là bà phải đi một nơi rất xa. Tuy vậy, bà vẫn dõi theo mọi hoạt động hằng ngày của con.
- " Khi nào nội về ? "
Mỗi lần trả lời con, hai vợ chồng lại nhói lòng buồn vô hạn.