Thầy trò tôi 30 năm !

Thời gian nhanh quá. 30 năm với rất nhiều là kỷ niệm, vui có, buồn có, thắng thua có đủ. Nhớ như in thời nhỏ tuần đi tập 5-6 buổi dù mưa gió hay lạnh giá của Dalat.
Và cảm nhận rất rõ về người thầy đầu tiên với niềm đam mê võ thuật mãnh liêt. Dù bị bắt bớ, giam cầm vô cớ khi dám dạy võ cho thanh niên.… Dù đạp chiếc xe cọc cạch đi dạy không lương cho chúng tôi mỗi đêm . Dù gia đình thiếu trước hụt sau nhưng thầy vẫn đủ lửa để truyền đạt đam mê cho chúng tôi một cách vô tư lợi.



Chẳng khi nào thầy thuyết giảng võ đạo hay triết lý gì cao siêu cả, mà đơn giản chỉ là sống hết mình với đám học trò cùng đam mê của mình. Không câu nệ hình thức, hay tính toán thiệt hơn.
Nhớ những bữa cơm đạm bạc ở nhà thầy cuối tuần, mớ rau sau vườn, hay xách cần câu vài con cá dưới ao lên chiên, bù cho những ngày thầy trò lăng xả mồ hôi trên sân tập bằng xi măng lởm chởm. Cho đến khi thầy trò cùng nhau làm được cái tapbi cho ra hồn.



Nhớ ngày tôi chào thầy xuống Sài gòn đi học, thầy dốc hết túi đãi đứa học trò chầu bún bò với mấy xị đế. Trời mưa dầm, mấy thầy trò ngồi lụp xụp quán bún bò ấp ánh sáng mà sao thấy ngon quá. Và tôi cảm nhận được niềm vui của thầy.
30 năm không quá dài, nhưng quá đủ để cảm nhận được giá trị đích thực của một người thầy - một người đàn anh - một môn đồ trung kiên đã ảnh hưởng đến tôi rất nhiều về võ thuật và cả sự phóng khoáng trong cuộc sống.

http://baolamdong.vn/…/nghe-nhan-voi-ky-luc-uop-hoa-tuoi-m…/
http://cafebiz.vn/…/nguyen-cong-hoa-phu-thuy-bien-hoa-tuoi-…
Kính chúc thầy thật nhiều sức khỏe.
Nghiêm lễ !



Đoàn Lê Quốc Trung

Vovinam Đà Lạt