Vụn Vỡ Hồn Thơ.


Thôi rồi một mảnh hồn thơ
Khô cằn rơi rớt bên hiên cuộc đời
Hết rồi ngày tháng mộng mơ
Nhìn chiều buông xuống,thả hồn theo mây

Ta về bên ấy đời mình
Hết thơ,hết nhạc,hết tình trăng sao
Để rồi những giấc chiêm bao
Ta nghe lệ rớt...hồn thơ chết rồi

Lê Hữu Ái
30/12/2013