Tình nghĩa Thầy Trò !


Nhờ vào trang Thư viện, qua mạng lưới toàn cầu, tôi đã quen được nhiều người nhất là những môn sinh trẻ đầy tinh thần nhiệt huyết… Nhưng qua thời gian, theo năm tháng bận rộn vì việc học, vì công ăn việc làm, vì hoàn cảnh gia đình, xả hội đổi thay … Dần dần các môn sinh người thì còn ở lại tiếp tục sinh hoạt với môn phái , người thì từ giả ra đi vì công việc làm, gia đình.. và cũng có một số người sống cho lý tưởng khác …

Trong những người rời xa đó có Duy Phương là thành viên nồng cốt của diễn đàn Thư Viện Vovinam.. Đã rời xa … theo tiếng gọi hữu duyên từ Phật Pháp!

Nhớ thưở đầu tiên Duy Phương tìm ra được diễn đàn, làm quen với Tôi, Duy Phương đã nói chuyện tràn giang đại hải, nói huyên thuyên không bao giờ dứt, giống như từ xưa đến hiên tại chưa bao giờ có dịp nói, tôi cũng kiên nhẫn lắng nghe và thình thoảng cho vài lời khuyên.. Bao tâm tư ôm ấp trong lòng không có dịp bày tỏ cùng ai, được dịp có người lằng nghe, Duy Phương trút hết bầu tâm sự, rồi từ đó lòng thanh thản và hiểu về đạo võ nhiều hơn.. Tôi đã truyền niềm tin yêu và sức sống cho Duy Phương để tạo lập lại con người mới với hướng đi mới, thay đổi về tầm nhìn và nếp sống trong sinh hoạt Vovinam..

Qua nhiều lần gặp mặt, trau dồi võ thuật, du lịch cùng nhau, tình nghĩa cô Trò thắm thiết hơn.. Tôi đã để cho Duy Phương làm mode cho diễn đàn, và Hồ Phi Tử đã hướng dẫn cho Duy Phương lo trang web cho Vovinam thành phố..

Trong những cuộc đi chơi, Tôi ăn chay trường, Duy Phương và Thế Thường cùng theo tôi để ăn chay,, nói về tao ngộ tôi nghĩ rằng Thế Thường có thể ngộ đạo hơn Duy Phương…l Nhưng không ngờ người ngộ đạo lại là Duy Phương..

Bổng dưng một ngày Duy Phương viết thơ từ giả Cô, Thầy bỏ lên núi tu hành theo Phật pháp.. ai cũng bở ngỡ lắc đầu.. Trong gia đình Duy Phương là con một, nhà chỉ có 2 mẹ con hủ hỉ, mẹ thương Duy Phương vộ cùng, lo lắng chăm sóc Duy Phương từng li từng tý.. Nhưng số Duy Phương có duyên với cửa Phật thì gia đình cũng chìu theo..

Gặp lại Duy Phương sau 1 năm tu hành nhân ngày phát giải Văn Thơ tháng 12 năm 2009 tại Tổ Đường, Duy Phương đã trở thành đạo mạo hơn, ăn nói chửng chạc, từ tốn , nhẹ nhàng ..
3 năm trôi qua trong chùa “Thiền Tôn Phật Quang” tại núi Dinh – Bà Rịa – Vũng Tàu. Duy Phương đã cạo đầu, khoác chiếc áo nâu sòng trở thành thầy với Pháp Danh là Thích Nghiêm Giám..

Tuần vừa qua trong dịp lễ nhớ ơn thầy cô ở Việt Nam, các sinh viên đại học Quốc Gia dưới sự hướng dẫn của võ sư Cao Minh Hay đã tổ chức chuyến đi dã ngoại đến Thiền Tôn Phật Quang và Duy Phương hiện là Thầy Thích Nghiêm Giám đích thân ra đón tiếp thay cho thầy chủ trì (vì bận việc đi giảng đạo ở xa).

Dù đã tu hành nhưng giòng máu Vovinam vẫn luân lưu chảy mãi trong tim người Việt Võ Sĩ, dù bây giờ đã làm thầy, nhưng Duy Phương vẫn khiêm tốn nhận làm học trò của Cô Cẩm Bình mãi mãi không bao giờ phai! Trong ngày nhớ ơn thầy Cô, Duy Phương nhắn tin và chúc Cô vui vẽ khoẻ mạnh, tôi đã hỏi Duy Phương:

- Bây giờ Duy Phương đã là Thầy rồi, vậy mai mốt gặp Duy Phương phải gọi bằng Thầy hả??
Duy Phương khiêm tốn trả lời:
- Thầy là đối với người ngoài, tín hữu thôi, đối với Cô, em mãi mãi vẫn là học trò của cô!

Một câu nói cảm động, thân thương, tràn đầy tình nghiã.. - Dù thời gian có thay đỗi, dù cảnh vật, điạ vị có đổi thay ! Tình nghĩa Thầy Trò vẫn bất diệt , sống mãi trong tim người Việt Võ Sĩ!
Thân ái chúc Duy Phương tu hành tân tiến! vượt qua những khó khăn để đạt được đạo đức cao hơn trong tương lai!


Ngôi chùa nơi Duy Phương tu hành


Duy Phương phát biểu trước các môn sinh Vovinam đại học quốc gia


Duy Phương chụp hình lưu niệm với võ sư Châu Minh Hay

Viết nhân mùa lễ Nhớ ơn Thầy Cô - Việt Nam & Mùa Lễ Tạ Ơn – Hoa Kỳ
Võ sư Cẩm Bình