“Nhỏ nói với tôi nhỏ yêu anh.:”

Tôi biết đều này từ rất lâu rồi, từ cái lúc nhỏ kể về anh kể về những lần đi chơi với anh. Tôi không bất ngờ về tình yêu mà nhỏ dành cho anh,
Nhỏ biết anh được một năm rồi. Anh lớn hơn nhỏ 8 tuổi nhưng tình yêu thì không quan trong tuổi tác nhỏ bất chấp … Anh là người con trai chửng chạc và có thể gọi là hoàn hảo, anh ít nói và đó là mẫu người lì tưởng của nhỏ. Anh chưa bao giờ nói yêu nhỏ nhưng nhỏ vẫn hi vọng, hi vọng anh cũng sẽ yêu nhỏ như nhỏ đã yêu anh.

Và những hành động cứ chỉ quan tâm của anh đã làm cho nhỏ hi vọng nhiều hơn. Anh luôn hỏi nhỏ kết quả sau mỏi lần nhỏ thi, nhưng chưa bao giờ dùng những lời lẽ “hoa mĩ” để chúc mừng hay một cái gì đó tương tự. Và chưa bao giờ anh dùng những lời lẽ bay bướm để động viên nhỏ cả, anh chỉ toàn hành động thôi .

Cảm giác lẫn lộn …..
Những hành đồng của anh tăng dần theo mức độ cảm xúc mà anh dành cho nhỏ. Đầu tiêng là cái vuốt tóc, anh vuốt lại mái giúp nhỏ, nhỏ có mái tóc đen thẳng và rất suôn nhỏ luôn tự hào về mái tóc của mình. Tiếp đến là câu nói anh dành cho nhỏ lúc nhỏ buồn và mệt “ em mệt thì tựa vào vai anh mà ngủ …” nhỏ tựa vào vai anh nhỏ không nói nhưng tôi biết nhỏ đang hạnh phúc…

Tim nhỏ đập loạn xạ khi anh lặng lẽ nắm tay nhỏ, cái nắm tay ấy chặt lắm … anh bảo là “ tay anh lạnh còn tay em thì nóng” cái nắm tay bí mật, trước mặt mọi người nhưng không ai biết. Anh áp xác mặt của anh vào mặt nhỏ, cả hai khuôn mặt chạm nhau nhỏ bối rối, rồi nhẹ đẩy anh ra và nói đùa vu vơ. Anh tựa vào vai nhỏ khi anh đang “say” anh làm nhỏ bối rối, khó xữ khi anh đặt nhẹ tay lên eo nhỏ. Cảm giác lẫn lộn không xác định được…

Không biết từ lúc nào nhỏ luôn nghỉ về anh , và điện thoại của nhỏ đầy những tin nhắn nhỏ gửi cho anh và luôn đợi những dòng hồi âm của anh. Rồi nhỏ để mọi thứ cuốn theo anh nhỏ không phản khan lai những hành động của anh mà lặng lẽ chắp nhận. Nhỏ đặt ra cho tôi vô số câu hỏi mà lẽ ra nhỏ phải hỏi anh mới đúng, “anh có yêu nhỏ không sao anh không nói cho nhỏ biết chứ, sao anh làm nhỏ khó xữ như vậy chứ . Nếu như anh đừng quan tâm đến nhỏ thì nhỏ chẳng phải suy nghỉ nhiều.” Anh không phải người đầu tiên đến với nhỏ nhưng có lẽ anh là người đầu tiên nhỏ thật sự có cảm xúc, còn những người con trai trước đây đến với nhỏ, nhỏ chỉ đáp trả lại thôi, thật sự tôi biết nhỏ không yêu họ mà đó chỉ là hiện tượng say nắng thôi.

Tôi biết chưa một người bạn trai nào của nhỏ trước đây được chạm vào người nhỏ vậy mà một người không rõ có phải là người yêu không lai chạm vào người nhỏ. Kể cả tôi, chưa bao giờ tôi nắm tay nhỏ chưa một lần có được những cữ chỉ thân mật đó với nhỏ, mặt dù tôi với nhỏ rất thân. Tôi tôn trọng nhỏ, tôi không muốn làm nhỏ phải suy nghỉ thêm, tôi cũng yêu nhỏ nhưng đều này sẽ mãi mãi chỉ mình tôi biết. Nhỏ đã không biết tôi phải đau thế nào khi nghe nhỏ nói về anh. Sự hồn nhiên của nhỏ đã vô tình làm tim tôi đau, tôi không thể nói cho nhỏ biết là tôi yêu nhỏ. Cò thể vì tôi không đủ can đảm để nói và có lẽ tôi không thể là người mang đến cho nhỏ hạnh phúc.

Nhỏ đang đợi lời yêu thương từ một người con trai và người đó không phải là tôi mà là anh. Hi vọng anh cũng sẽ yêu nhỏ như nhỏ đã yêu anh, còn tôi và nhỏ chỉ mãi mãi là bạn một người bạn thân….

Tác giả:PHẠM THỊ ÁNH NHUNG