Một bài thơ cho Kinh Tế Học mình

Anh đến với em trong thời kỳ lạm phát
Giá càng tăng anh lại thấy càng yêu
Anh nghĩ mãi mới biết được một điều
Tăng mức cung chính là do cầu kéo

Lúc vắng em tâm hồn anh khô héo
Giảm chi tiêu tăng mức tiết kiệm biên
Anh đâu biết hàm sản xuất biến thiên
Tăng lao động nghĩa là tăng thu nhập

Tình anh đó giống cung tiền Ms ( mờ ét )
Cứ hết rồi, nhà nước lại bơm thêm
Em hãy nhớ trong một năm tài khóa
Hai chúng mình mãi mãi được gần nhau

Em tươi sáng như ngân hàng thương mại
Anh vững trãi tựa chính sách trung ương
Em gục ngã cũng đừng lo lãi suất
Chiết khấu này anh giữ vững tặng em.

Những tháng ngày anh yêu em say đắm
Thì thị trường chứng khoán cũng sục sôi
Anh lên sàn mà lòng lo đứng ngồi
Phải xa em mệnh giá ắt sẽ giảm

Tình anh trao như thương mại tự do
Chẳng biến chuyển trong thị trường ngoại hối
Nhưng em hỡi, nghe anh, đừng thả nỗi
Để tình tan theo thất nghiệp tự nhiên

Nhớ em lắm những lúc phải lìa xa
Những biến động chốc lát rồi tan biến
Nền kinh tế đang thời kỳ phát triển

Dịch lên rồi đường giới hạn khả năng
Trong bóng tối anh cố kiếm ánh trăng
Sao chỉ thấy một thị trường tiền tê
Nhưng em hỡi, tình đôi ta mãi thế
Đầu tư tăng , mức sản lượng cũng tăng.

Ôi ! Dân kinh tế !!!

Sưu Tầm