+ Trả Lời Ðề Tài
kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Hybrid View

  1. #1
    Tham gia ngày
    Feb 2008
    Đến từ
    Kiên Giang
    Tuổi
    37
    Bài gởi
    4,164
    Thanks
    4
    Thanked 36 Times in 29 Posts

    Default Truyền Thuyết Hoa Bồ Công Anh







    Trên một cánh đồng nọ, có một loài cây có những bông hoa vàng rực, những chiếc lá dài, xanh thẫm với những chiếc răng cưa nhọn hoắt như những chiếc răng nanh của con sư tử. Người ta gọi nó là cây Răng Sư Tử.



    Răng Sư Tử nằm đủng đỉnh bên trên đồng cỏ dại, trong trái tim chàng ôm ấp những cánh hoa vàng như màu nắng. Người chàng yêu chính là đoá hoa nở rộ từ chính trong vòng tay ấm áp của chàng. Những chiếc lá gai góc của Răng Sư Tử ôm vòng lấy những đoá hoa, chở che và đầy khao khát.

    Mùa hạ đến, những bông hoa trút bỏ những chiếc trâm cài đầu vàng óng, chiếc áo ruộm nắng được thay bằng một cái áo choàng bông nhẹ, trắng muốt và mịn như những chiếc lông ngỗng. Bông hoa từ trong vòng tay chàng trai vươn cao lên đầy kiêu hãnh. Răng Sư Tử vẫn say mê ngắm nhìn và thầm ngợi khen vẻ đẹp ấy của nàng. Người con gái của chàng đã biến thành bông Bồ Công Anh với chiếc áo choàng satin trắng xốp. Tình yêu cứ thế lớn lên...

    Bỗng một ngày, từ một miền xa xôi nào đó, thổi đến một người con trai có cái tên là Gió. Gió ồn ào, mạnh mẽ, cuồng nhiệt và sôi nổi. Gió lướt đi trong vũ khúc quay cuồng. Gió cầm trên tay cây sáo trúc, thổi những bài ca đẹp về cánh đồng, và về những miền đất mà chàng đã đi qua. Gió kiêu hãnh, Gió lạnh lùng, và Gió cũng vô tâm. Gió lướt đi ngang qua trên cánh đồng, khiến biết bao loài cây phải hướng mắt theo. Bên trên cái thế giới nhỏ bé ấy, chàng là người được yêu mến và ngưỡng mộ.

    Bồ Công Anh không phải là ngoại lệ. Gió ập tới khiến nàng choáng ngợp, choáng ngợp trước vẻ phong lưu và bất cần. Khi cơn Gió lướt qua trên cánh đồng, nàng vươn mình theo hướng gió, đón Gió về lại bên nàng. Nàng muốn được những ngọn gió mát rượi ôm ấp vào lòng, vuốt lên từng sợi bông của chiếc áo choàng trắng xốp. Nàng yêu Gió, trong sáng và trọn vẹn.
    Nhưng Gió sinh ra không phải để dừng chân. Chàng là đứa con của Ngao Du và Mạo Hiểm. Cánh đồng cỏ bình yên không phải là chỗ trú ngụ đời đời. Gió lại ào ạt thổi qua. Bồ Công Anh cố níu giữ, cố nắm bắt Gió bằng thân hình mảnh dẻ của mình, nàng vươn mình ra. Nhưng vô ích. Gió vẫn cứ thổi lạnh lùng.

    Răng Sư Tử nhói lên trong lòng. Trái tim chàng như bị chính những chiếc răng cưa cào xé. Chàng che chở cho người con gái chàng yêu, để rồi mất nàng trong giây lát. Răng Sư Tử tuyệt vọng giơ những cánh tay xanh biếc ra, giữ chặt lại Bồ Công Anh trắng muốt. Nhưng cánh tay chàng chơi vơi trong Gió. Những cánh hoa Bồ Công Anh xinh đẹp và mềm mại đã tự tách khỏi nhuỵ hoa, để bay cùng chiều với Gió mất rồi.

    Và ngày ngày, những người nông dân đi trên cánh đồng vẫn nghe tiếng Răng Sư Tử thì thầm cùng với chàng Gió từ miền xa thổi đến, hỏi những cánh Bồ Công Anh đã được Gió mang tới nơi đâu... "Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?". Gió im lặng, Gió không thể mang Bồ Công Anh đi mãi. Cô gái ấy rơi xuống trên những cuộc hành trình, vùi mình vào trong đất, để rồi lại hồi sinh thành những đứa con và đặt tên chúng là Răng Sư Tử...

    Cây có Hoa, nhưng không giữ được Hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn Gió qua rồi, Hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây...


    Dây đai thăng cấp càng cao, lòng son vì nước đượm bao ân tình.
    Gió lên màu áo đại dương, trai hùng rộng mở tình thương vì đời..

  2. #2
    Tham gia ngày
    Feb 2008
    Đến từ
    Kiên Giang
    Tuổi
    37
    Bài gởi
    4,164
    Thanks
    4
    Thanked 36 Times in 29 Posts

    Default



    Hạnh phúc như hoa b công anh, cho đi tt c mà chng gi li gì cho riêng mình.

    (oO^.^Oo)


    ... Trên thảo nguyên bao la, nơi có những cánh đồng cỏ xuân xanh bất tận...có một loài hoa vẫn nhuộm vàng cánh đồng mỗi năm một lần. Đó là những đóa Bồ Công Anh, loài hoa vàng hơn màu nắng...Bồ Công Anh lẫn vào trong cỏ, âm thầm phủ kín những triền dốc dài, để rồi mỗi khi những cơn gió đuổi bắt qua thảo nguyên, Bồ Công Anh đột ngột ưỡn mình tung những hạt hoa trắng muốt như bông lên khắp trời. Những hạt hoa ấy mang theo hy vọng và hạnh phúc...

    ... Những hạt Bồ Công Anh bé nhỏ, theo gió bay đi khắp nơi, mang thông điệp về một ngày mai tươi sáng. Chúng sẽ cố bay thật xa thật xa... đến những cánh đồng cỏ rộng hơn, đôi khi là những bãi phù sa, đôi khi là những ngọn núi chỉcó đất đá khô cằn. Ở nơi đó, chúng sẽ nảy mầm, lớn lên, cho những đóa hoa vàng,và một thế hệ Bồ Công Anh mới tái sinh...


    ... Những đài hoa Bồ Công Anh, trơ trọi và héo úa khi những hạt hoa bay đi hết,chúng ngã gục, và chết đi... Nhưng chúng đã để lại cho thảo nguyên vô số những hạt Bồ Công Anh, đang không ngừng sinh sôi và phát triển. Những hạt cây này, nếu may mắn, đến lượt mình lại trở thành những đài hoa, khô héo và tàn lụi, nhưng bên trên chúng cũng là rợp trời hạt Bồ Công Anh bay...






    "B công anh
    Trắng trong bé bng

    Gió thổi bay đi

    Như thiên thn

    Lặng yên trôi mãi


    Bồ công anh

    Trắng trong mê mi
    Gió cuốn dạt về

    Bến bãi phù du..."



    (oO^.^Oo)


    Vẫn biết cuộc sống ngoài kia luôn ồn ào, đầy bon chen toan tính. Lòng người như biển sâu, như rừng thẳm...

    Bỗng dưng ước mình như những cánh hoa Bồ Công Anh bé bỏng kia...được bay cao, bay xa mãi, nhởn nhơ cùng gió biếc, làm bạn với trăng thanh...

    Bỗng dưng muốn mình trẻ lại, xa xôi tìm về tháng năm còn thơ bé...

    Bỗng dưng nhớ tiếng ru hời của mẹ năm nào, bình yên...

    Nhưng...

    Cuộc đời thì ngắn, nỗi nhớ quá dài...

    Và cũng đã quá lớn để mong bé lại, như ngày hôm qua...



    Thổi nhẹ...

    Một cánh bay đi... mang theo bao yêu thương...
    Bay đi... bay đi... bay đến những vùng đất mới, để yêu thương trải rộng khắp phương trời


    Thổi nh...


    Lại một cánh hoa nhẹ bay...
    Lo âu, phiền muộn bay đi mất... bay đi thật xa...

    S bay mãi...ri đáp xung đi dương sâu thm...không bao gi ny mm...





    Thổi nhẹ...

    Thêm một cánh nữa bay đi...
    Cánh hoa này là của hy vọng...bay cao thật cao... mang ước mơ đến những vì sao...
    Bay cao bay cao...
    Và ước mơ sẽ thành hiện thực...



    Thổi nhẹ...

    Mang bình yên đi khắp nơi bồ công anh nhé...
    Mọi sóng gió sẽ qua, sẽ không còn những rắc rối khiến ta phải bận tâm lo lắng nữa...
    Và lòng ta lại trở nên nhẹ nhàng...


    Thổi nhẹ...

    Cánh hoa bay đi nhiều quá...
    Bay đến khắp nơi. Phủ xuống mọi miền. Rồi từng cây Bồ Công Anh lại mọc lên...
    Cứ thế cứ thế nhân lên ... Những cánh hoa nhỏ lại bay đi...thật cao...thật xa...
    Nhẹ bay... nhẹ bay... đến những miền xa xôi nhất...
    Mỗi cánh hoa là một niềm hạnh phúc...
    Và hạnh phúc sẽ ngập tràn quanh ta...



    Thổi nhẹ...thổi nhẹ...
    Chỉ còn lại một cánh...Cánh hoa nhỏ nhất, yếu ớt nhất...

    Thổi nhẹ...
    Còn lại một cánh hoa...
    Yêu thương, phiền muộn, bình yên, hạnh phúc...tất cả đều bay đi rồi...Để xung quanh tràn ngập nắng ấm...
    Còn một cánh hoa...Một chút tiếc nuối...



    Cất vào trong tim, mãi mãi là một kỉ niệm đẹp chẳng bao giờ quên...

    "Sẽ không thể nào quên
    Sau một lần được thấy
    Những nụ hôn vàng cháy
    Của hoa Bồ Công Anh
    Trên má cánh đồng xanh
    Ngất ngây và bát ngát..."






    Dây đai thăng cấp càng cao, lòng son vì nước đượm bao ân tình.
    Gió lên màu áo đại dương, trai hùng rộng mở tình thương vì đời..

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts