Hoàn cảnh sáng tác: Bài thơ này được em sáng tác vào một ngày đẹp trời,em ở nhà một mình vì mẹ đi "chạy xô" cùng mấy bác cựu chiến binh(5 đám cưới..hix...)


Phải Đi Ăn Cỗ
Đầu tháng lĩnh lương sao mà sướng
Ôi thôi một lúc mấy thiếp hồng
Ngoảnh đi ngoảnh lại đến giữa tháng
Sờ tay trong túi không một đồng.
Đã thế lại còn hết bột canh
Hết dầu ,hết gạo,hết sạch sanh
Ngồi bên mâm cỗ mà như thể
Ngồi trên ghế nóng giữa trường quay
Hỡi người hàng xóm bạn có hay
Trong nhà chỉ còn mỗi chữ "gay"
Vẫn phải đi vay để ăn cỗ
Mong sao đừng có thiếp trao tay.
Biết làm sao hỡi các bạn hiền
Đó là tục lệ của tổ tiên
Thôi đành chấp nhận ăn cỗ vậy
Kẻo không tình nghĩa cất cánh liền.