Hành Trình: - Xương Thủy Tinh
Thêm một hành trình xương thủy tinh
http://i148.photobucket.com/albums/s...dong/00-16.jpg
TP- Bé gái 8 tuổi, cân nặng 9,5 kg vượt qua bao đau đớn của hơn 30 lần gãy xương, đem lại niềm vui và bài học sâu xa về cuộc sống cho mọi người bằng sự thông minh, lễ phép, học giỏi và giúp đỡ bạn bè.
Ẩn trong cơ thể quá yếu ớt của bé không chỉ là nghị lực phi thường mà còn chan chứa một tâm hồn đẹp đẽ.
Cảnh nghèo càng thêm khó khăn
Bé Đỗ Trần Tú Uyên sinh ngày 20/9/2000 tại một nhà hộ sinh tư nhân ở Buôn Ma Thuột.
Người mẹ chuyển dạ lâu, sinh ngược, cô đỡ vừa đưa được hài nhi ra đã kinh hoàng thấy bé gãy lủng lẳng cả tứ chi.
Vài tiếng đồng hồ sau khi đưa bé đi chụp X quang, gia đình cấp tốc thuê xe đưa cả mẹ lẫn con xuống TP Hồ Chí Minh, vào bệnh viện Nhi đồng I.
Kết quả hội chẩn khẳng định: Bé mắc chứng tạo xương bất toàn, còn gọi là bệnh xương thủy tinh. Nghe bác sĩ giải thích cặn kẽ về căn bệnh hiếm gặp, đôi vợ chồng trẻ rơi nước mắt, biết cảnh nghèo của mình từ nay sẽ thêm khó khăn bội phần.
Chị Thu, mẹ bé Uyên trước còn kiếm việc lặt vặt quanh xóm, phụ vào đồng lương lái xe thuê ít ỏi của anh Khánh để lo tiền ăn học cho cậu con trai đầu lòng ra đời trước Uyên 3 năm. Nhưng từ khi có bé Uyên, chị phải luôn quanh quẩn bên con.
Uyên quá yếu nên chỉ có mẹ chăm sóc được, mọi cử chỉ đều thận trọng nhẹ nhàng “nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa”. Từ năm hai tuổi trở đi, càng cử động nhiều tay chân Uyên càng liên tục gãy. Những cơn đau khiến bé khóc thảm thiết ròng rã ngày đêm.
Anh Khánh, chị Thu nghe con khóc, lòng đau như cắt mà đành bất lực. Không ít lần xương đùi gãy chưa lành, bé lại bị gãy tiếp ở xương ống tay. Xương của bé lại quá nhỏ và mỏng manh, không thể bó nẹp nên mỗi lần bị gãy, chị Thu bồng con đến bệnh viện cũng chỉ được bác sĩ hướng dẫn về cho con nằm yên, uống canxi ống, chờ chỗ xương gãy tự liền.
Gãy nhiều lần, xương chân tay Uyên trở nên cong queo, phần sau đầu cũng móp méo lồi lõm vì xương sọ quá mềm. Càng lớn, Uyên càng quen chịu đựng. Bây giờ mỗi lần xương gãy, Uyên chỉ bậm môi khóc thầm.
Uyên ngồi nơi thềm bếp học bài
Học trò đặc biệt
Lên năm tuổi, nhìn các bạn đến trường, đôi mắt xanh biếc (đặc điểm ở người bị bệnh xương thủy tinh) rợp dưới hàng mi dài của Uyên buồn rười rượi. Thương con, mẹ dạy Uyên tập đọc tập viết. Cây bút cũng nặng so với mấy ngón tay Uyên nhưng bé tiếp thu nhanh, học hào hứng chăm chỉ.
Uyên được gửi vào mẫu giáo tư thục gần nhà, 1 năm đã đọc thông viết thạo, chứng nhận cuối khóa ghi loại giỏi. Chuẩn bị cho cháu lên tiểu học, mùa hè 2007, bác rể thiết kế riêng cho Uyên bộ bàn ghế đặc biệt vừa với khổ người tí hon của bé; mặt bàn gỗ nhẹ, lòng ghế đan bằng dây nhựa mềm, có bánh xe đẩy vừa chắc chắn vừa dễ di chuyển.
Trường Tiểu học Lý Tự Trọng là ngôi trường nhỏ thuộc phường Tân Tiến, có nhiều học sinh nghèo, tình cảm cô trò gần gũi đầm ấm, cách nhà Uyên chỉ 300 mét. Ngày khai trường, mẹ bế con còn bố đẩy chiếc “xe ghế” qua. Cô ưu tiên cho Uyên ngồi ngay dãy đầu giữa hai dãy ghế, dặn dò các bạn chơi đùa cẩn thận kẻo làm Uyên đau.
Niềm vui được học hành, được chia sẻ chan hòa giữa bạn bè đồng trang lứa phần nào cũng giúp Uyên khỏe mạnh, ít ốm đau hơn. Cuối năm lớp Một, Uyên được nhận phần thưởng và tuyên dương toàn trường. Mùa hè không thể chạy chơi như các bạn, Uyên đã kịp… tự học trước hết cả bộ sách giáo khoa lớp Hai.
Một phụ nữ độc thân tên Điềm cách nhà Uyên mấy xóm nghe kể về cô bé xương thủy tinh giàu nghị lực bèn nhờ cán bộ khối liên lạc để gửi cho Uyên chiếc xe lăn mà bà mới được một tổ chức nhân đạo gửi tặng.
Buổi sáng Chủ nhật mưa gió lạnh lẽo mà bà giao chiếc xe cho Uyên có phóng viên báo Tiền Phong chứng kiến dù người phụ nữ nhân hậu ấy yêu cầu đừng viết gì về mình. Lần vải lót của xe mềm quá, Uyên ngồi lọt thỏm vào lòng xe, nắn nót viết lời cảm ơn thật dễ thương khiến bà Điềm đẹp lòng rưng lệ xúc động.
Cô Dương Thị Từ luôn tự hào về nữ sinh đặc biệt của lớp 2A mà cô được phân công Chủ nhiệm. Cô kể: Tuy môn Thể dục Uyên không được xếp loại, vài môn khác cần vận động Uyên chỉ tham gia hạn chế nhưng em vẫn được thầy cô, bạn bè cả trường khen ngợi vì điểm toán và tiếng Việt toàn chín, mười, chữ viết vừa đẹp vừa ít sai lỗi chính tả, lại sẵn sàng chỉ dẫn giúp đỡ những bạn học kém.
Đầu năm lớp Hai em là học sinh duy nhất trong trường được nhận học bổng của một hãng sữa. Tấm gương vượt khó của Uyên khiến mọi người quanh em đều cảm thấy mình thật may mắn và cần cố gắng nhiều hơn.
Ước mơ nhỏ
Xem chương trình Sức sống mới trên truyền hình, thấy giới thiệu cuốn sách “Hành trình xương thủy tinh” kể về cuộc đấu tranh sinh tồn và tạo dựng sự nghiệp gian nan, kiên cường của đôi mẹ con Thu Hương - Minh Hội, bà nội Uyên liền bỏ một buổi rẫy đi lùng khắp các nhà sách nội thành Buôn Ma Thuột tìm mua bằng được một cuốn về tặng cho cháu.
Uyên say sưa đọc liền mấy tối hết cuốn sách, đọc xong nói với mẹ: Mẹ ơi! Ước gì lớn lên con giỏi vi tính như anh Đỗ Minh Hội để tự lo được cho mình, rồi còn giúp đỡ những người khác và đỡ gánh nặng cho gia đình nữa!
Tôi ghé thăm nhà Uyên ở số 46 đường Đinh Công Tráng, TP Ban Mê Thuột. Chủ nhật, bà nội ra rẫy hái cà phê, mẹ làm bếp, Uyên ngồi kê vở lên bậc thềm bếp chăm chú làm bài.
Trò chuyện cùng tôi, anh Khánh bố Uyên âu yếm ôm con gái vào lòng, cho biết lương tài xế của anh hiện chỉ hơn 2 triệu đồng/ tháng, anh đang tìm thêm việc để có thể dành tiền cho mấy dự định: mùa hè năm sau đưa bé Uyên về TP Hồ Chí Minh tìm thăm anh Hội, rồi chờ Uyên lớn thêm chút nữa để mua máy vi tính cho Uyên học. Và nếu như ngành Y chế tạo được loại biệt dược nào đó chữa được bệnh xương thủy tinh thì dù đắt mấy vợ chồng anh cũng cố …
Tôi chưa vội tiết lộ cho anh biết một người bạn chuyên kinh doanh dược phẩm giúp tôi tìm nguồn thuốc bisphosphnate pamidronate nhưng không có, đã hứa sẽ hỗ trợ lâu dài cho Tú Uyên vài loại thuốc công dụng gần tương đương để nâng cao dần thể trạng cho bé.
Cuộc sống bao la phía trước luôn có bao điều cho ta tin yêu và hy vọng – Tôi như muốn tâm sự điều ấy với bé Tú Uyên đầy nghị lực.
Bệnh “xương thủy tinh” (hay còn gọi là bệnh giòn xương, bệnh tạo xương bất toàn, tên khoa học Osteogenesis Imperfecta - OI) là một bệnh hiếm gặp, tỷ lệ 1/10.000, chủ yếu do di truyền bởi gen trội hoặc lặn từ phía bố hoặc mẹ.
Đặc trưng của bệnh là sự tổn thương thành phần collagen typ I của mô liên kết gây nên bệnh cảnh lâm sàng không những ở xương mà còn ở da, dây chằng, củng mạc mắt và răng như: gãy xương tự phát, biến dạng xương, lùn, giảm thính lực, răng phát triển kém, củng mạc mắt xanh biếc.
Xương thủy tinh là một bệnh bẩm sinh, trẻ bị mắc bệnh có tỷ trọng xương giảm. Hiện chưa có phương pháp điều trị đặc hiệu cho bệnh nhưng có thể tăng cường hệ cơ xương cho bệnh nhân bằng loại thuốc bisphosphnate pamidronate (biệt dược Aredia của hãng Novartis).
Từ năm 2004, trẻ bị xương bất toàn điều trị tại Bệnh viện Nhi TƯ đã được cho dùng thuốc ức chế hủy cốt bào Bisphosphonate. Kết quả cho thấy, tất cả bệnh nhân đều giảm đau xương sau đợt đầu, phần lớn cải thiện vận động, xương tăng tỷ trọng, giảm nguy cơ gãy và biến dạng.
Trẻ phải dùng thuốc 3 tháng một lần, mỗi lần chi phí hơn 2 triệu đồng. Đây là thuốc mới không có trong danh mục được Bảo hiểm y tế thanh toán nên những nghèo càng trở nên khó khăn khi theo đuổi việc điều trị.
Hoàng Thiên Nga
(trích báo Tiền PHong on line)