Ðề: Trang Thơ - Trung Trường
(riêng tặng Võ Sư Nguyễn Văn Vang)
Đất khách tạm dừng chân
Tuyết trắng, ngập cỏi lòng!
Quốc loạn thức trung thần
Đem tất lòng trãi rộng
Quảy gánh nặng đường xa.
Hội ngộ buổi giao thời?!
Chỉ thương vận nước chưa thông!
Lòng người chưa tỏ, gánh gồng nhọc công?!
Bao năm, chân cứng đá mềm.
Tóc sương, giờ đã nhạt phai ân tình?!
Ân thiêng Sáng Tổ nguồn thương tưởng
Mệnh trọng sư đồ cội thiết tha.
***
Xuân về trên đất khách
VoViNam giờ nhất thống?!
Đường đời luôn khúc khuỷu.
Võ đạo phải khai thông
Lòng người luôn biến đổi
Võ đạo phải soi đường!
Xuân về trên đất khách
Hẹn nhau ngày tái ngộ
Đêm hội ngộ trùng phùng sẽ đến!
Bắc, Trung, Nam, Âu, Mỹ một nhà.
Xuân về, mượn chút hoan ca.
Gửi đi đồng khắp, đệ huynh xa gần.
Ðường thế thênh thang nhè nhẹ bước
Thuận thiên đạt đạo bản hòa ca.
Hải ngoại Trời Âu, ngày 30 tháng 01 năm 2013
Ðề: Trang Thơ - Trung Trường
Tự Kỷ
Hỡi nầy Việt Võ Sĩ,
Hãy là xác nhập vào hồn dân tộc
Đau nổi đau, tủi nhục của giống nòi.
Thế kỷ nầy, thế kỷ của vươn lên
Mà vẫn đói, vẫn nghèo trong áp bức?!
Hỡi nầy Việt Võ Sĩ,
Hãy là xác nhập vào hồn dân tộc
Đau nổi đau, bất tận của giống nòi
Thế kỷ nầy, thế kỷ thứ bao nhiêu.
Mà nhân phẩm, nhân quyền chưa biết đến!
Hỡi nầy Việt Võ Sĩ,
Hãy là xác nhập vào hồn dân tộc.
Để dấy lên khát vọng của dân mình.
Thế kỷ nầy, thế kiỷcủa hờn căm
Ta máu đỏ, da vàng không thương tiếc!
Hỡi nầy Việt Võ Sĩ,
Hãy là xác nhập vào hồn dân tộc.
Để nói lên ước vọng của dân mình.
Thế kỷ nầy, thế kỷ của tin yêu.
Xây nhân nghĩa, nhân quyền cho nhân thế.
Hamburg, ngày 03.02.2013
MS TRUNG TRƯỜNG
************************************************** *****
Đất khách tạm dừng chân!
Tuyết trắng, ngập cỏi lòng!
Đất khách tạm dừng chân!
Xuân về, nghe chim hót?!
Chạnh nhớ tình cố nhân!
Xa cách biệt phương trời
Ta lặng ngắm mây trời!
Quê nhà luôn mong đợi?!
Tóc xanh giờ đã điểm!
Chí trai giờ đã mòn?!
Ta lặng ngắm trăng tàn!
Xuân về trên đất khách
Hẹn nhau ngày tái ngộ
Hải Ngoại Trời Âu, Ngày 02 tháng 02 năm 2013
Ðề: Trang Thơ - Trung Trường
Mưa Chiều.
Gió gọi mây về, mây ở đâu?!
Hẹn nhau trong gốc phố ưu sầu?!
Ngày Xưa Hoàng Thị còn in dấu,
Phố nhỏ, hương xưa đã xoá mờ!
(Cảm tác nhân đọc bài thơ Mưa Chiều của Võ Sư Nguyễn Văn Vang)
Nắng Sớm.
(Cảm tác sau một đêm Đông trở giấc)
Tia nắng sớm nghịch đùa khung cửa sổ,
Thoáng bâng khuâng hoài vọng chốn quê nhà.
Nắng vô tình thu nhỏ vụt bay nhanh,
Bỏ ta lại cả một thời áo trắng!
Tuổi học trò tan trường ta đón đợi,
Nét kiêu sa vóc ngọc phím tay ngà,
Suối tóc bồng môi thắm phủ hờn ghen,
Ta hụt hẫn khúc Nghê Thường đồng vọng!
Khu phố nhỏ ngày xưa ta trao tặng,
Nụ hôn đầu chao đảo ngã cuồng si.
Em thì thầm thành quách cũng vô tri,
Ta lạc bước chốn Liêu Trai kỳ ảo!
***
Thế là đã bao mùa xuân ly biệt,
Gói hồn em tia nắng hở chân tình?!
Bến Mê Hà rung chuyển dục hằng đêm,
Trong đáy ngực chạm mài tim xác thịt!
Nắng Sài Gòn ngàn năm chưa biết mỏi?!
Nắng lung ling sỏi đá cũng dậy thì!
Khi ta về dáng nhỏ có hờn si,
Cho mắt biếc long lanh từng hạt cát?!
Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát,
Bởi vì em mặt áo lụa Hà Đông!
Dẫu thiên thu dáng ngọc vẫn nghiêng thành,
Ta chợt tiếc tình ta trong giây lát!
Hải ngoại trời Âu, ngày 23 tháng 03 năm 2013
MS Trung Trường